Duẫn Ngôn nhìn con mèo béo ú cùng khuôn mặt khó ở bên cạnh trầm tư. Quả thực không biết nói gì hơn với cái hệ thống của nợ nhà hắn nữa.
Hệ Thống trực tiếp bỏ qua cái nhìn khinh miệt của Duẫn Ngôn mà đưa 'măng cụt' của mình lên liếm láp. Cả mặt toát ra khí chất quý tộc có sẵn trong máu của loài động vật này.
"Mày sẽ không thể chạy được với thân hình đó đâu.."
[Kí chủ yên tâm, tôi sẽ không rời ngài nửa bước. Có tôi thì nam chính không đánh chết ngài được đâu]
"Đánh phế tao thì được đúng không?"
Hệ thống im lặng quay đi nơi khác, Duẫn Ngôn nhìn nó đổ mồ hôi hột, hỏi vu vơ cho vui mà nguy hiểm quá..
Hệ thống mèo béo nói rằng hắn cùng nó kết nối linh hồn, nếu hắn nghẻo thì nó cũng đi theo. Nhưng nếu hắn phế thì cũng không phải là chết...vẫn còn linh hồn trong thân xác đã điêu tàn.
"Thế ngoài việc biến thành con mèo dùng "măng cụt trảm" thì mày còn gì nữa không? Làm cái gì có ích một chút"
Trải qua một hồi lâu thì trên tay hắn xuất hiện một cây phóng lợn trông rất xịn xò. Thứ này nặng hơn cây phóng lợn bình thường, gần lưỡi dao được nạm một viên đá lớn dị biệt.
"Uầy, mày còn có thể tạo ra món đồ chơi này sao?"
[Đây là phần thưởng cấp 5. Theo ghi chú nói thì món đồ này được gọi là "Một chém chết tươi"]
Hắn gật gù thu món vũ khí vào kho đồ, để khi nào có dịp đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-he-thong-oanh-tac-mat-the/2694441/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.