Số điểm được đổi ra cũng khiến hai kẻ ngoại lai chân ướt chân ráo bước vào thành phố một bước lên mây.
Tiếng ting ting chuyển tiền quen thuộc mới êm tai làm sao.
Nếu không phải bên cậu quá thiếu nhân lực nghiên cứu thì cậu sớm chạy về nhà ôm chân chị Hạ rồi cầu xin cô làm cho máy mp3 phát đi phát lại tiếng chuyển tiền lofi làm nhạc ngủ cho sang.
Mong rằng chuyến này đi cũng sẽ tìm được thêm nhân tài cho khu an toàn bé nhỏ của bọn cậu. Một nơi toàn nhân tài thì mới có thể phát triển lớn mạnh mà đứng vững được trước hoạn nạn! Hơn nữa, lỡ đâu những câu chuyện tình yêu lãng mạn sẽ nảy sinh?
Lúc đó Duẫn Ngôn cậu sẽ quay về cái nghề viết lách để giải trí. Một tá tiểu thuyết trong túi đồ cậu đọc đi đọc lại đến mấy lần, thậm chí cậu còn chuyển qua gặm cả tiểu thuyết về tình trai cách đây không lâu..
Vô tình thôi, cậu thề đấy. Tại bìa truyện nó ngon nghẻ quá nên cậu mới test thử xem vì sao các chị các em lại đam mê nó thôi..
Kể ra thì cũng có nhiều bộ cuốn lắm chứ.. nét vẽ cũng đẹp vãi cả ra ấy..
Huỳnh Giang nhìn người đi bên cạnh cứ lơ mơ không tập chung thì tự cảm thấy cậu như vậy đáng yêu chết đi được. Cũng nhân cơ hội cậu vẫn còn đang để tâm hồn đắm mình trong những con chữ thì hắn tự nhiên ôm lấy vai cậu kéo sát vào người mình
"Hả?"
"Không có gì, cậu cứ nghĩ gì vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-he-thong-oanh-tac-mat-the/2694361/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.