Edit: Thố Lạt (Cỏ Chymte)
"Tiểu Sênh Sênh, em thu dọn đồ đạc làm gì?" Hoặc Phàm dựa vào cửa phòng Diệp Niệm Sênh, nhướng mày hỏi tiếp: "Không lẽ muốn bỏ trốn cùng Mộ Thiên Ca?"
Nghe được hai chữ bỏ trốn, Diệp Niệm Sênh suýt hộc máu. "Bỏ trốn gì chứ, anh đừng nói bậy có được không."
Nhưng không ngờ Hoắc Phàm lại phản bác: "Không bỏ trốn, chẳng lẽ nude[1] à."
Nu...de...
Tuy Diệp Niệm Sênh đã cố hết sức kiềm chế hình ảnh mơ mộng này, nhưng vẫn đỏ mặt, đành phải hét lớn: "Hoắc Phàm, anh thật sự không biết liêm sỉ."
"Sao giờ em mới biết sự thật này vậy, Tiểu Sênh Sênh của anh." Hoắc Phàm ra vẻ rất bị tổn thương.
Diệp Niệm Sênh giơ hai tay đầu hàng, vẫn quay lại nói về chủ đề chính: "Ngày mai em phải bay đến Bắc Kinh, có lẽ sẽ ở lại đó một thời gian, tạm thời anh cứ ở đây, đừng biến thành chuồng heo, như vậy là em cảm ơn trời đất rồi."
"Đúng rồi, lần trước anh bay từ Bắc Kinh đến Thượng Hải, có liên quan đến Từ Thanh Du kia sao? Cô ấy ở Bắc Kinh?" Kỳ thật Diệp Niệm Sênh vẫn cảm thấy rất có hứng thú với Từ Thanh Du này, cảm thấy cô ấy và Hoắc Phàm nhất định có chuyện.
Nghe được cái tên Từ Thanh Du, Hoắc Phàm bỗng thu lại vẻ mặt vui đùa, nhíu mày, nghiêm túc nói: "Anh về phòng trước. Ngày mai em thuận buồm xuôi gió. Anh không tiễn em đâu..."
"Dạ." Diệp Niệm Sênh rất không quen với vẻ mặt u buồn như vậy của Hoắc Phàm, nên không nói thêm gì. Chỉ bĩu môi, lẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hat-mot-bai-ca-nhat-niem-senh-ca-khoi/42989/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.