Chương trước
Chương sau
Edit: Thố Lạt (Cỏ Chymte)
“Sênh Sênh, cậu có chắc là cậu vừa mới quay phim, không phải đang nằm mơ.” Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói không tin của bạn tốt Tiểu Đàm.
“Là thật, mình thật sự đã gặp tận mắt. Tuyệt đối không phải nằm mơ. Con người thật của anh còn dịu dàng hơn trên TV, lại đẹp trai nữa.” Diệp Niệm Sênh rõ ràng vẫn chưa thoát khỏi niềm vui được gặp thần tượng.
Lúc này cô đang nằm trên chiếc ghế sofa nhỏ trong phòng khách sạn của mình, vừa lười biếng vừa hăng hái nấu cháo điện thoại. Đôi mắt nhìn chằm chằm vào đĩa CD được Mộ Thiên Ca kí tên ở trong tay, phía trên viết: Tặng cô gái nhỏ đáng yêu của Mộ Thiên Ca.
“Mỗ mỹ nữ háo sắc-ing.”
“Đúng đó đúng đó, mắt mình cũng đỏ hết cả rồi, vừa rồi còn khao khát được biến thành sói xám lớn ăn tươi chú cừu nhỏ Mộ Thiên Ca này.”
“O(∩_∩)O ha ha ha ~~” Tiểu Đàm ở đầu dây bên kia cười điên cuồng không ngớt: “Đây thật sự là lời mà nữ thần Sênh Ca của chúng ta nói sao.”
“Mình không phải nữ thần, mình là fangirl.” Diệp Niệm Sênh cũng không nhịn được mà bật cười.
“Đúng rồi, mỹ nữ, vừa qua có một chương trình đại thần lồng tiếng của đài phát phanh, người hâm mộ đã bỏ phiếu để chọn ra nữ thần lồng tiếng[1], ban tổ chức nhờ mình nghĩ cách mời cậu tham gia cho bằng được, mình đồng ý rồi.”
“Mình không đi đâu.” Diệp Niệm Sênh suy nghĩ một lúc vẫn quyết định không đi, ban đầu cô đi lồng tiếng là vì đã thể hiện bản thân trong lớp học, thầy giáo phát hiện cô rất có thiên phú trong việc mô tả giọng nói, hơn nữa giọng gốc không tệ, cho nên đề cử cô đi lồng tiếng.
Cô dùng nghệ danh Sênh Ca này bắt đầu tham gia lồng tiếng cho từng nhân vật nhỏ, về sau, nhà sản xuất chỉ định, muốn cô lồng tiếng cho nữ chính, chỉ mất một năm ngắn ngủi, chuyện này vô cùng hiếm thấy trong ngành lồng tiếng.
Phần lớn người thành công trong ngành lồng tiếng đều phải chịu khổ rất nhiều năm mới có được chút thành tựu, phần lớn giọng nói tốt đều bị nhấn chìm trong vô vàn âm vực, đây chính là thực tế tàn khốc, mà cô chắc chắn rất may mắn, trong ba năm đại học, đã có vô số người hâm mộ bị cuốn hút bởi giọng nói của cô, cô trở thành nữ thần lồng tiếng được yêu thích.
Trong lúc bạn học xung quanh từng người một sớm đi lên màn ảnh, cô ẩn thân nơi hậu đài, nhưng cũng tìm được một khoảng trời đất cho riêng mình.
Năm tư, cô không nhận bất cứ công việc lồng tiếng nào, mà lại chuyên tâm tập trung vào biểu diễn, chuẩn bị tốt nghiệp, dù sao cô cũng là sinh viên khoa biểu diễn.
“Cậu trực tiếp lấy thân phận Sênh Ca để tiến vào ngành giải trí có phải tốt không? Giảm đi không ít phiền toái.”
“Lồng tiếng là lồng tiếng, đóng phim là đóng phim, mình muốn mọi người công nhận kĩ năng xiễn xuất của mình trước.” Diệp Niệm Sênh lơ đễn nói.
“Chẳng lẽ không ai nhận ra giọng nói của cậu?”
“Có chứ, rất nhiều người trong đoàn phim nói giọng nói của mình rất quen tai, thậm chí có người trực tiếp nhận ra giọng nói của mình rất giống Sênh Ca. Mình đều cười một tiếng mà không trả lời. Dù sao cũng chưa có ai từng gặp Sênh Ca.”
“Được rồi, cậu thật sự không đi sao, hai chúng ta cũng không gặp nhau lâu rồi. Cậu không nhận lời đi, hôm đó mình chỉ đi có một mình, sao cậu nhẫn tâm để mình cô đơn vậy?” Tiểu Đảm năn nỉ. Thế nhưng cô đã ấm đầu vỗ ngực bảo đảm với ban tổ chức rằng, cô nhất định có thể mời Sênh Ca đến.
Lúc này Diệp Niệm Sênh ngồi bật dậy: “Nói vậy là cậu muốn đi.”
“Đúng vậy, bởi vì người hâm mộ đang mong đợi, cho nên không muốn phụ lòng bọn họ.” Tiểu Đàm cũng là nữ thần trong ngành lồng tiếng, cùng tuổi với Diệp Niệm Sênh, khi hai người gặp nhau lần đầu tiên ở phòng thu, liền vừa gặp đã thân, trở thành bạn tốt không có gì giấu nhau.
Bây giờ Tiểu Đàm và Diệp Niệm Sênh đều đang từ từ rút khỏi ngành lồng tiếng, sau khi tốt nghiệp cô sẽ ở nhà tự mở công ty.
“Sênh Sênh, cậu nhẫn tâm vứt bỏ không để ý đến người hâm mộ sao? Hoành Điếm lại cách Thượng Hải không xa, cậu lái xe ba tiếng đồng hồ là đến rồi.”
“Chương trình vào giờ nào? Bởi vì cũng lâu không gặp Tiểu Đàm, Diệp Niệm Sênh có chút động lòng.
Thứ sáu cuối tuần từ bảy giờ tối đến chín giờ. Đến không, Sênh Sênh.” Tiểu Đàm lại khuyên nhủ một lần nữa.
“Mình coi lại coi hôm đó có rảnh hay không đã.”《 nguyện thua cuộc 》 quay được gần ba tháng rồi, cô là nứ thứ nên phần diễn tương đối không nhiều như thế, bỏ ra vài tiếng đồng hồ cũng không thành vấn đề, Diệp Niệm Sênh tính toán.
“Nói vậy tức là cậu đồng ý rồi.” Giọng nói của Tiểu Đàm để lộ ra sự vui sướng của cô.
“Để xem lại đã.” Đương nhiên Diệp Niệm Sênh cũng rất muốn gặp khuê mật, chỉ là do tính đặc biệt của việc quay phim, cô không thể chắc chắn trăm phần trăm sẽ đi, có kỳ vọng sẽ có thất vọng, cho nên cô nói sang chuyện khác. “Công việc của cậu gần đây thế nào?”
“Bỏ đi, đừng nói nữa, gặp phải một ông chủ siêu cấp biến thái, có bệnh nghiện sạch sẽ nặng thì không nói, tài liệu không dài còn bắt mình đọc từng câu từng chữ cho anh ta nghe, mình sắp không chịu nổi nữa rồi.” Tiểu Đàm vô cùng uất ức nói.
“Bây giờ ngẫm lại vẫn là trường học tốt, vừa mới tốt nghiệp một cái là tâm tình lập tức già đi mười tuổi.” Diệp Niệm Sênh cũng nhìn trần nhà màu trắng, không khỏi bùi ngùi nói.
“Cậu đi quay phim không phải còn gặp được thần tượng sao, thật tốt mà.” Tiểu Đàm tràn đầy hâm mộ.
“Anh Ca đến gặp ba của anh ấy, cũng không phải...” Đến gặp mình...
“Haha... Nói không chừng anh ấy sẽ còn đến thăm nữa, lần sau cậu nhất định phải nắm chắc cơ hội. Mình cúp máy trước, ông chủ biến thái tới rồi.” Tiểu Đàm nói mấy câu cuối cùng bằng giọng cực kì nhỏ, sau đó Diệp Niệm Sênh nghe thấy tiếng ngắt điện thoại.
Rốt cuộc là ông chủ như thế nào lại khiến Tiểu Đàm luôn không sợ trời không sợ đất mới nhìn thấy anh ta đã giống như chuột thấy mèo, Diệp Niệm Sênh khẽ mỉm cười, có cơ hội phải gặp thử một lần mới được.
Cô đứng dậy đi tới tủ lạnh, tiện tay lấy một chai nước uống, sau đó ừng ực uống vài ngụm. Đến giờ tâm tình cô vẫn chưa thể bình tĩnh lại.
Thần tượng vốn không thể chạm tới bỗng rơi từ trên trời xuống, xuất hiện trong sinh mệnh của cô, khiến cô có chút không kịp thích ứng. Cô dùng hai tay vỗ vỗ mặt mình, dù sao vẫn cảm thấy bây giờ mình đang ở trong mộng, không cẩn thận một chút sẽ tỉnh lại.
Nằm trang điểm trên giường, mở tài khoản weibo Sênh Ca gần một năm chưa dùng tới lên, bài weibo cuối cùng “Wake me up when September ends” được đăng vào tháng chín năm ngoái, phía dưới có rất nhiều bình luận mới đăng gần đây.
“Sẽ tham gia chương trình “Luyến Âm” chứ, thật sự mong chờ chị xuất hiện.”
“Sênh Ca sama, em muốn nghe giọng của chị.”
“Xin nữ thần trở về.”
“Rất hy vọng Sênh Đại quay về.”
“Người nào từng nghe giọng của Sênh Ca, đều sẽ ái mộ cô ấy.”
“Giọng cũng như người, Sênh Đại nhất định là đại mỹ nhân.”
...
Đã một năm cô không có tác phẩm lồng tiếng mới, nhưng người hâm mộ vẫn không quên cô. Số lượt hâm mộ trên weibo thậm chí có tăng không có giảm, từ 200 vạn thành 300 vạn.
“Bởi vì người hâm mộ đang mong đợi, cho nên không muốn phụ lòng bọn họ.” Trong đầu Diệp Niệm Sênh vọng lại những lời này của Tiểu Đàm, vì vậy cô đăng một weibo mới.
“Bởi vì được yêu mến, cho nên không thể phụ lòng, thứ sáu cuối tuần không gặp không về nha.” @Chương_Trình_Luyến_Ậm @Đàm_Tình”
Sau đó Diệp Niệm Sênh đăng xuất khỏi Weibo Sênh Ca, vào nick Weibo “Diệp Niệm Sênh”, weibo này vẫn luôn tương đối vắng vẻ, thậm chí còn không được chứng thực. Chỉ là bình thường cô sẽ đăng một số tâm tình hời hợt, thỉnh thoảng sẽ đăng vài tấm hình tự sướng thôi.
Vừa mới đăng nhập, Diệp Niệm Sênh liền phát hiện người hâm mộ của mình từ mấy trăm chợt tăng vọt lên bảy vạn người.
Đang lúc buồn bực, Sênh Ca nhìn thấy một bài mới trong mục Theo dõi đặc biệt của mình, một tiếng trước Mộ Thiên Ca đăng một weibo mới: “Hôm nay gặp một nữ sinh dễ thương, nói là người hâm mộ của tôi.” 519 lượt theo dõi rất lâu chưa thay đổi của anh, chợt thêm 1. Mà người thứ 520 được anh theo dõi chính là: Diệp Niệm Sênh.
Chết ở chỗ, nick của cô chưa được chứng thực, chỉ theo dõi một mình Mộ Thiên Ca. Vậy không phải rõ ràng nữ sinh đã gặp anh chính là... cô sao. Chẳng trách chợt có nhiều người theo dõi cô như vậy.
Nhìn bốn chữ “nữ sinh dễ thương”, khóe miệng Diệp Niệm Sênh không tự chủ mà giương lên, nghĩ đến việc thần tượng tìm kiếm tên mình trên Weibo, trong lòng Diệp Niệm Sênh dâng lên niềm hạnh phúc lâng lâng. Nhớ lại đủ loại trạng thái 囧 sau khi gặp lại anh, một mình cô ngồi trong phòng của mình, bỗng dưng đỏ mặt.
=== ======
Chú thích:
[1] Nữ thần lồng tiếng: Nguyên tác là CV nữ thần, CV là viết tắt của Character Voice - chỉ những diễn viên lồng tiếng anime Nhật Bản, sau này được dùng chung cho các diễn viên lồng tiếng. Đúng ra cần để nguyên là CV, tuy nhiên để nguyên thuật ngữ này sẽ khiến bạn đọc gặp rắc rối, không hiểu nghĩa, buộc phải tìm chú thích, như vậy rất dễ tụt mood nên mình giải thích lên văn bản ở trên luôn. Truyên mình edit có rất nhiều chỗ không để nguyên thuật ngữ với từ viết tắt mà giải nghĩa trực tiếp vì mình thấy như vậy sẽ mượt hơn, đây là quy tắc của riêng mình, mong bạn đọc thông cảm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.