Trịnh Cẩn Dư không đi thẳng vào bếp mà gọi quản gia Lưu qua đây.
“Quản gia Lưu, có lẽ ông đã báo cáo với Lục thiếu rồi. Tôi không biết Lục Tư Sâm nói với ông thế nào nhưng tôi đã kết hôn với Lục Tư Sâm. Nơi này sau này cũng sẽ là nhà của tôi. Mọi người có ý kiến gì về tôi có thể nói ra nhưng mờ ám ngáng chân tôi thì đừng trách tôi không khách sáo.”
Cô nói xong cúi xuống, ánh mắt nhìn mẹ Tiền: “Nếu bà cho rằng mình có năng lực để Lục Tư Sâm cưới người khác thì bà cứ tiếp tục tác quái. Nhưng đừng trách tôi không nhắc nhở các người. Chỉ cần tôi còn ở đây một ngày thì đó chắc chắn là ngày lành với các người.”
Nói xong, cô quay sang nói với mẹ Vu: “Mẹ Vu, nấu cơm đi.”
Sau khi tỏ rõ thái độ, Trịnh Cẩn Dư thấy không ai dám ngăn cản nên để mẹ Vu tiếp tục nấu cơm, còn mình quay lại phòng tiếp tục công việc của mình.
Tâm trạng bị ảnh hưởng đôi chút nhưng cô nhanh chóng điều tiết lại.
Cô quên đi chuyện không vui vừa rồi. Chỉ một lòng nghĩ đến lát nữa Lục Tư Sâm về sẽ nhìn thấy những thứ này, anh có bất ngờ hay không?
Không chừng anh sẽ khiếp sợ.
Cô không nói trước một tiếng đã chạy đến, lại còn thay đổi nhiều thứ như vậy, lỡ anh không thích thì sao?
Vậy không phải cô sẽ bỏ trốn trong buồn bã sao?
Nếu vậy thì duyên phận giữa cô và Lục Tư Sâm cũng chỉ đến đó thôi. Còn gì mà cưới cô, cho cô hôn lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hao-mon-dai-lao-tan-tat-ngot-ngao-hang-ngay/1096881/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.