“Chung sống với người mù thì có gì tốt?” Cô gái kia có dáng người xinh đẹp, ăn mặc hở hang, đang nằm bò trên xe lăn, cánh tay từ sau lưng chậm rãi vuốt lên trên.
Dưới ánh đèn, bóng hai người ánh trên mặt đất, mập mờ, mờ hồ và khó tả.
Trịnh Cẩn Dư thấy trái tim mình đập điên cuồng, nhớ đến ngày vừa mới xuyên không đến, Triệu Minh Viễn và Tôn Cẩn Tình cũng cho cô xem một vở kịch nóng bỏng.
Không phải tối hôm nay cũng định cho cô mở mang tầm mắt nữa chứ?
Tuy Lục Tư Sâm trông có vẻ thận trọng cấm dục nhưng dù gì cũng là đàn ông.
Người ta chủ động nhào vào lòng như vậy, anh thật sự có thể từ chối sao?
Hơn nữa cô gái kia còn xinh đẹp, dáng người chuẩn thế kia, đàn ông nào nhìn mà chẳng chảy máu mũi.
Trịnh Cẩn Dư bỗng nhớ đến chuyện cũ lúc trước trên hot search, cô từng hỏi Lục Tư Sâm có xem video hay không, ý trong lời của anh có vẻ như là đã từng xem qua.
Không chừng đã thèm muốn cơ thể người ta từ lâu rồi.
Hôm nay Tôn Cẩn Tình chủ động qua đây, đúng lúc cho anh có cơ hội.
Nếu không thì sao đã lâu như vậy mà người đàn ông kia vẫn chẳng có chút phản ứng gì?
Trịnh Cẩn Dư cố gắng nắm chặt nắm tay, thở phì phò nghĩ lại, lát nữa mà dám làm chuyện người nhận không ra thì cô sẽ cho họ lên hot search luôn.
Đây là phòng ngủ của cô, dựa vào cái gì mà hai người kia dám làm ô uế nó?
Họ muốn diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hao-mon-dai-lao-tan-tat-ngot-ngao-hang-ngay/1096873/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.