Trịnh Cẩn Dư cắt dây hai bên trái phải mỗi bên một chút, vừa không để chiếc váy bị bung ra ngay, vẫn có thể chống đỡ được một thời gian.
Như vậy mới có thể khiến kẻ cướp nó đi bị xấu mặt lúc vận động mạnh.
Một khúc nhạc du dương chiếc váy kia sẽ chưa xảy ra vấn đề gì.
Nhưng lúc nhạc khiêu vũ bắt đầu nhanh hơn.
Còn chưa kể đến việc Tôn Cẩn Tình rất giỏi khiêu vũ, sẽ nhanh chóng hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Lỗ tai Trịnh Cẩn Dư rất nhạy bén, cách rất xa nhưng cô vẫn nghe được tiếng mọi người bàn tán về Tôn Cẩn Tình.
Ở một vị trí chỉ cách cô vài người, một người phụ nữ đang nói chuyện với Dương Lan Hoa: “Cẩn Tình nhà bà thật là xinh đẹp, nhiều danh viện thục nữ vậy mà chưa chắc đã bằng nó.”
Dương Lan Hoa vô cùng đắc ý, đáp: “Đương nhiên rồi.”
Bên cạnh lại có người phụ nữ nói: “Nhìn Cẩn Tình hoạt bát biết bao nhiêu kìa, thông minh xinh đẹp, lại còn đáng yêu, đúng là tốt hơn nhiều so với đứa cháu gái bà, không chỉ không nhìn thấy đường mà còn rất không lễ phép. Thật sự không biết cha mẹ nó dạy nó kiểu gì nữa!”
Dương Lan Hoa giả vờ xấu hổ nói: “Còn không phải trước kia cha mẹ nó chiều hư đó sao?”
…
Trịnh Cẩn Dư cảm thấy mình không xúc phạm gì đến họ, sao họ lại xem mình như đối tượng để khinh miệt như thế kia chứ?
Theo khúc nhạc càng lúc càng nhanh hơn, điệu nhảy cũng bắt đầu giai đoạn gay cấn.
Cơ thể Tôn Cẩn Tình xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hao-mon-dai-lao-tan-tat-ngot-ngao-hang-ngay/1096837/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.