Chờ ta từ rừng trúc trở về, đồ ăn vừa lúc đưa tới. Xốc lên nhìn, vẫn như vậy, đầy dầu đầy mỡ, nhìn đã không muốn ăn. Ta bỏ mấy chục văn tiền mua chút mỳ và cải trắng từ Vương Đại chuyên mua đồ ăn, lại cắt một chút tương thịt trâu, xứng với dưa muối buổi sáng và thịt bồ câu trong hộp cơm, làm một chén mì thịt trâu dưa muối cho Đông Phương Bất Bại.
Đồ ăn của y đều là nội viện chuẩn bị, ta mà để người ta phát hiện thì dễ chuốc phiền phức, đồ ăn này mà ra vấn đề gì, truy cứu ra là ta có chết muôn lần cũng không đủ, bởi vậy ta không dám làm quá mức, nếu không phải đau lòng Đông Phương Bất Bại hơn mười ngày đều ăn không ngon, lại lo lắng mạng nhỏ, ta không cần ân cần như vậy.
Vào thạch thất, ta bưng ra đồ ăn nội viện chuẩn bị trước, cuối cùng mới đem mì sợi, điểm tâm cùng trà mật ra. Trong lúc này ta chỉ an tĩnh làm việc, mí mắt không có nâng chút nào, nhưng ta có thể cảm nhận được người nọ ở trên giường đá đang nhìn ta chằm chằm, ánh mắt kia sắc bén như dao, nếu là người bên ngoài hẳn đã sợ tới mức hai chân run rẩy, nhưng ta chỉ bình tĩnh không gợn sóng dọn xong bát đũa, khom người lui ra, tay đều không run chút nào.
Kiếp trước vừa tới bên cạnh y, ta rất là thấp thỏm bất an, nhưng phát giác y có tâm tư này với ta, ta không còn sợ hãi y nữa, bởi vì ta thăm dò y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-giao-chu-ket-toc-nhat-sinh-dong-nhan-dong-phuong-bat-bai/3054217/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.