Mùa đông mưa to thê lãnh âm hàn, cuồng phong thổi tới lạnh đến thấu xương. Không có người nào muốn ra bên ngoài dọn dẹp làm việc vào thời điểm này, trên thực tế, tạp dịch làm việc có thay phiên, vốn giờ đến phiên ta nghỉ ngơi, chỉ cần chẻ củi, sau đó chỉnh lý đưa chúng nó đến nơi khô mát là được. Nhưng Lưu quản sự rất minh xác mà nói cho ta biết, ta phải đi ra bên ngoài, sân của Vương trưởng lão có chỗ trũng, rút nước không nhanh, ta phải cầm móc sắt, ngâm ở trong lại rãnh nước vừa tanh hôi vừa băng hàn lạnh tới xương, đào cho thông nước.
Ta có chút ngốc, Lưu quản sự nói xong vẫn không đi, mà là dùng một ánh mắt ý vị sâu xa ám chỉ ta. Nhưng ta chỉ có thể cười khổ, ông ta đợi trong chốc lát, thấy ta không phản ứng, da mặt đỏ lên, nổi giận đùng đùng mà rời khỏi, mà còn cảnh cáo ta, làm không tốt liền cắt sạch tiền tiêu vặt tháng sau của ta.
Ta hít một hơi, ông ta khẳng định cảm thấy ta thực không hiểu chuyện, nhưng ta thật sự không có tiền. Khỉ Ốm có chút lo lắng đi tới, ở bên tai ta nhỏ giọng nói thầm: “Ngươi đắc tội Chu Hàn à? Không phải trước kia các ngươi quan hệ rất tốt sao?”
“Sao? Là gã chỉnh ta?” Ta híp mắt.
“Vốn hôm nay đến phiên gã và Ngưu Tam, ngươi nói xem?” Khỉ Ốm lắc đầu, “Ngươi vẫn nên cẩn thận một chút, ta nghe nói gã có giao tình rất tốt với vài thị vệ trưởng ngoại viện, sợ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-giao-chu-ket-toc-nhat-sinh-dong-nhan-dong-phuong-bat-bai/3054213/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.