Tưởng Kinh Hi thầm niệm trong lòng không được tức giận, châu báu là trên hết, khóe môi khẽ mỉm cười: “Thì em sợ cậu cả nhà họ Tạ trăm công ngàn việc gần đây thân thể không được khỏe, lỡ như phải kiêng khem món gì đó mới hỏi thử thôi.”
Nói xong, cô giơ tay lấy bừa ớt xanh từ khu rau củ đặt vào trong xe mua sắm.
Một giây sau, Chu Hi Ngạn sát tới gần, mang theo hơi thở mát lạnh cùng cảm giác tồn tại mạnh mẽ: “Cho nên, tên Thương Tuyển không cần kiêng khem kia chụp hình cho em lúc nào đấy?”
“Hả, Thương Tuyển có kiêng khem hay không sao em biết được…” Tưởng Kinh Hi vô thức giải thích, bỗng khựng lại vài giây.
Cô thiếu chút nữa va vào lòng Chu Hi Ngạn, kịp thời bảo vệ trán của mình, nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu: “Chụp ảnh ở đoàn làm phim là chuyện rất bình thường mà? Lúc em đóng máy, trong điện thoại di động cũng chụp không ít ảnh, chờ tới khi hậu kỳ tuyên truyền sẽ dùng đến. Không lẽ bản thân anh tự gây ra scandal, còn muốn kéo em xuống nước hay gì?”
Định đồng quy vu tận đúng không, đến lúc đó nếu gia tộc hai bên truy cứu thanh danh.
Ai cũng đừng mơ sống nổi??
Thấy Chu Hi Ngạn không hề cười, Tưởng Kinh Hi lại cảm thấy sau gáy lạnh lẽo.
Cô hơi nghiêng người, cầm lấy một quả cà chua màu đỏ tươi từ khu rau củ: “Muốn ăn không?”
Mặc dù Chu Hi Ngạn không kén ăn như cô, Tưởng Kinh Hi cũng biết rõ trên đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-vuon-toi-nhung-vi-sao/3590645/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.