Đưa hết tiền cho Tống Kinh Hi vốn đã quen tiêu xài hoang phí sẽ có hậu quả gì? 
Chu Hoài Ngạn cảm thấy chỉ có năm chữ: Không thể tưởng tượng nổi. 
Mà Tống Kinh Hi vừa nhịn đói một tuần cũng đã biết kiềm chế tính tình đúng lúc, cô biết hai chữ ‘thức thời’ viết như thế nào. Thế là sau vài phút giằng co trong im lặng với Chu Hoài Ngạn, cô quyết định đầu hàng. 
“Được, được được, được. Anh là lão đại anh là kim chủ, anh tự quyết định đi.” 
Chu Hoài Ngạn cảm thấy cô dùng từ không đúng, bèn vỗ đầu cô, cau mày nói: “Yên lặng, lên xe.” 
Tống Kinh Hi hừ nhẹ một tiếng, mặt bí xị đi ra ngoài. 
Không lâu sau, xe chạy vào gara tiểu khu, hai người xuống xe. 
Chu Hoài Ngạn dường như có chút bận rộn, sau khi xuống xe thì nhận được điện thoại, nói chuyện cho đến khi lên thang máy vào nhà vẫn chưa xong. 
Tống Kinh Hi chưa từng tới nơi này, cô đứng ở cửa ra vào nhìn anh thay dép lê đi vào, cũng không có ý định tiếp đãi cô. Vì thế cô cũng không khách sáo, tự tìm dép lê rồi bước vào nhìn quanh phòng khách một vòng. 
Đây là kiểu biệt thự mặt phẳng hướng ra sông, view sông bậc nhất, tầm nhìn rộng rãi. 
Diện tích phòng khách rất lớn, đồ đạc bày biện ngay ngắn, vô cùng sạch sẽ. 
Sau khi dạo quanh một vòng, Tống Kinh Hi đến sô pha ngồi xuống, vẻ mặt bí xị đã dần dần biến mất. 
Nhìn căn nhà tiện nghi và thoải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-vuon-toi-nhung-vi-sao/3590613/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.