Edit: Thương Thương
Đúng như lời cô chủ nhiệm Tô Bao Bao nói, đại hội thể thao là lần hoạt động tập thể cuối cùng của học kỳ này. Sau khi hội thao kết thúc, thời gian trôi qua như bánh răng được tăng tốc, rất nhanh đã tới cuối học kỳ.
Cuối tháng 1, không còn là mùa thu nữa, mùa đông đã đến.
Tất cả học sinh nhận được phiếu điểm cuối học kỳ, kỳ nghỉ đông gần một tháng bắt đầu.
Cuối học kỳ ở trường Kim Trung không có lệ bình giảng lại bài thi, chỉ là công bố thành tích rồi tuyên bố tan học. Vậy nên trưa nay còn chưa đến mười một giờ, đôi thanh mai trúc mã đã trở lại cuối hẻm Yên Đại.
Lâm Tuệ nhảy xuống xe đạp, đứng trên bậc thang ngoài cổng nhà mình, từ trên cao nhìn xuống giơ tay ra, “Đưa mình xem nào.”
Hứa Điển do dự trong chốc lát, kéo mở cặp sách rút ra một tờ giấy nhỏ.
Lâm Tuệ nhìn từ trái sang phải một lượt.
Hồi hộp lo lắng tăng lên, rồi giảm, lại tăng, lại giảm.
Lâm Tuệ hít sâu một hơi, cố giữ bình tĩnh, “Tiếng Anh không đạt tiêu chuẩn, cũng ok. Nhưng ngay cả Ngữ văn cũng không đạt?”
Hứa Điển: “Đề tự luận Ngữ văn cuối kỳ rất là kỳ quái.”
Lâm Tuệ: “…”
Quên đi, hết thuốc chữa rồi.
Lâm Tuệ giận đến mức xoay người muốn bỏ đi, lại bị Hứa Điển kéo lại.
Giọng nói của thiếu niên rất nhỏ, nhỏ đến mức chỉ vo ve như tiếng ruồi kêu, “Rất xin lỗi.”
“Xin lỗi thì có tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-om-lay-thoi-gian/3334166/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.