Bởi vì tôi là một người đến sức khoẻ còn không có.
Tình yêu của tôi sẽ chỉ là gánh nặng của anh.
Hơn nữa, trong lòng anh cũng không có tôi.
Không nhất thiết tôi yêu anh, anh sẽ phải yêu tôi.
Tôi nuốt sự cay đắng trong trái tim tôi và nói:
"Cảm ơn anh. "
Tôi đã nghe anh chơi khúc nhạc này 9 năm trước, và đó là đêm đầu tiên tôi hỏi qua anh.
Chín năm sau cũng nghe anh đàn khúc nhạc đó trong buổi hoà nhạc của anh.
Thậm chí còn ở trong lớp học kia nghe anh đàn qua.
Không lẽ anh đàn khúc nhạc đó vì tôi sao?
Xe chạy rất chậm, Cố Lan Chi ít nói chẳng nói chuyện mấy, tôi cũng không lên tiếng quấy rầy anh nữa.
Tôi và anh không cách nào ở trong cùng một không gian, bởi vì trái tim tôi đang nhảy múa trong lonfg ngực, may mắn là đã sắp đến nơi rồi.
Tôi đỗ xe ở cửa tiểu khu, anh mở cửa xe xuống xe, ngay khi tôi chuẩn bị rời đi, anh nhẹ nhàng nói một câu:
"Cô bé, chúng ta có thể nói chuyện? "
Mặc dù là một câu hỏi, nhưng lại mang ý khẳng định.
Tôi mím môi nhìn anh qua cửa sổ xe.
Người đàn ông này thanh tú, ấm áp khó nắm bắt.
Tôi muốn cự tuyệt, anh hơi khom lưng nhẹ nhàng nói bên tai:
"Tôi biết tâm tư em dành cho tôi, có một số lời đã sớm nên nói rõ chín năm trước, nhưng lại kéo dài đến bây giờ... Xin lỗi cô bé, tôi đến quá trễ khiến em bị tổn thương quá nhiều. "
Ý của anh rất rõ ràng, phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-di-het-quang-doi-con-lai/924914/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.