Tôi luống cuống nhìn qua, đối diện với ánh mắt ôn hoà của người đàn ông kia, nhìn kỹ sâu trong đôi mắt là lạnh lùng vô hạn.
Cố Nam Thành nói không sai, bọn họ đều là người đàn ông lạnh lùng trầm lắng.
Tôi ừm một tiếng nói:
"Ăn tạm chút cơm. "
Úc Lạc Lạc cười nói:
"Sớm biết vậy thì chúng ta ăn cùng nhau rồi. "
Tôi mím môi giải thích:
"Chị vừa bận việc ở công ty, không phải cố ý từ chối.
Tôi thật sự cố ý từ chối họ, chỉ là bây giờ phải đối diện hoàn cảnh ngượng ngùng này, thật ra tôi cũng không muốn từ chối, chỉ là không biết nên đối mặt với Cố Lan Chi như thế nào.
Lúc này Úc Lạc Lạc đột nhiên kéo cánh tay tôi, khen:
"Chị Thời Thanh Vãn thật xinh đẹp, trang điểm mắt sao này nhìn giống như một cô bé, chị Thời Thanh Vãn năm nay bao nhiêu tuổi vậy? "
Úc Lạc Lạc khen tôi xinh đẹp, tôi không kiềm được khóe mắt liếc nhìn Cố Lan Chỉ đang yên lặng đứng một bên, mặt anh ta dịu dàng nhìn tôi, chợt nói:
"Lạc Lạc, Thời tiểu thư sinh năm 96. "
Anh ta ngay cả năm sinh của tôi cũng biết, nghĩ đến đây đáy lòng tôi chợt gợn sóng.
Úc Lạc Lạc kinh ngạc hỏi:
"Năm 96? Vậy không phải là nhỏ hơn em sao? "
Tôi mỉm cười, Úc Lạc bĩu môi hỏi:
"Vậy có phải em không thể gọi chị là chị nữa không? "
Cô ấy có thể gọi tôi là chị, dẫu sao trước đây tôi đã từng là chị dâu của cô ấy.
Suy nghĩ một chút, tôi thành thật nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-di-het-quang-doi-con-lai/924904/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.