....
Mãi đến đêm khuya Cố Nam Thành cũng không gọi điện liên lạc với tôi, trong lòng tôi không quá để tâm, chỉ là hơi có chút thất vọng, đa số thời gian đều là đứng trước cửa sổ chờ, tôi cũng không biết mình đang chờ cái gì, nhưng trong lòng mơ hồ mong đợi, hi vọng anh ta có thể giống như đêm đó đứng ở dưới nhà tôi.
Giống như cơn gió trong vách của núi, như ánh trăng của bầu trời đầy sao, xuyên qua thị phi, ân oán, bất kể chúng ta đã từng không vui vẻ bao nhiêu, lúc này tôi muốn nhìn thấy nụ cười của anh ta dưới tầng.
Cố Nam Thành thực sự đã hối hận, nhưng tôi hiểu anh ta cho dù hối hận cũng chưa bao giờ thất hẹn, nhưng chính là bởi vì hối hận cho nên cứ luôn lầm lỡ thời gian, từ lúc chúng tôi nói đồng ý yêu đương, tôi ở Thời gia chờ anh ta ba ngày, trong khi đó anh ta một câu giải thích cũng không có, thậm chí một tin nhắn cũng không.
Ngay khi tôi mất hết hy vọng, Cố Nam Thành gọi điện cho tôi.
Thay vì trả lời, tôi đã vào phòng tắm để tắm.
Tắm rửa sấy khô tóc, tôi rót một ly rượu vang đỏ tìm một quyền sách ngồi trước cửa sổ lật xem, trong phòng ấm áp như thường, bên ngoài chợt có cơn mưa đông, tôi nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa số thẫn thờ.
Cố Nam Thành mặc một chiếc áo khoác dài ngang đầu gối màu lam trầm, bàn tay lớn gân guốc cầm một chiếc ô rộng màu đen đứng ở cửa biệt thự, bàn tay không có ô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-di-het-quang-doi-con-lai/924876/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.