Cố Nam Thành phát hiện sự khác thường của tôi, anh ta buông hai tay ngồi trên số pha chờ tôi ăn cơm xong, thức ăn để mấy tiếng đồng hồ lạnh như băng, tôi nhai trong miệng không cảm nhận được gì, chỉ ăn một cách chậm chạp.
Làm mất sự kiên nhẫn của anh ta, Cố Nam Thành đứng dậy đến trước mặt tôi, giọng nói trầm thấp lạnh lùng hỏi:
"Thời Thanh Vãn, rốt cuộc cô muốn thế nào?"
Tôi đặt bát xuống, ngước mắt lên nhìn anh ta thấy ánh nhìn của anh ta hạ xuống bàn thức ăn.
Cố Nam Thành đột nhiên hỏi:
"Những thứ này đều là cô làm?"
Giọng nói của anh hơi kinh ngạc, tôi đứng dậy thu dọn bát đũa, thản nhiên nói:
"Ban ngày em đã hỏi anh buổi tối có muốn về nhà ăn cơm không, anh đã hứa với em, cho nên trong lòng em tràn đầy niềm vui làm một mâm cơm toàn món anh thích ăn."
Cố Nam Thành đột nhiên nhíu mày:
"Cô rốt cuộc dở trò gì?"
Tay cầm bát đũa dừng lại, tôi ngẩng đầu nhìn anh ta chằm chằm, ánh mắt anh ta lạnh như băng, mặt mũi tuấn tú lại không tìm được chút ấm áp trước đây.
Tôi muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng im lặng, lặng lẽ thu dọn bát đũa vào nhà bếp để rửa, khi đi ra tới phòng khách không thấy anh ta.
Tôi nhìn lên tầng, do dự đi lên phòng ngủ, đẩy cửa ra kinh ngạc nhìn thấy Cố Nam Thành đang ngồi trên sô pha, trên đùi anh đặt một quyển sổ tay màu vàng mỏng.
Tôi lấy váy ngủ đi vào phòng tắm tắm rửa, ngâm mình trong bồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-di-het-quang-doi-con-lai/924865/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.