Sương sớm của mùa hè oi ả vẫn chưa tan hết, sân sau của Studio Thập Quang đã được những đóa tường vi trắng leo đầy cổng vòm. Hứa Tinh Dao ngồi trước gương trang điểm, Cố Trầm Chu tự tay đeo cho cô chiếc nhẫn cưới thời Dân Quốc đã được phục chế, dòng chữ khắc bên trong vòng nhẫn ánh lên dưới ánh bình minh một vẻ ấm áp – Đó là dòng chữ mà ông nội anh năm đó đã khắc cho bà nội “Năm năm tháng tháng mãi bên nhau”.
“Em hồi hộp không?” Giọng nói của Cố Trầm Chu mang theo một chút run rẩy khó nhận ra, lúc anh chỉnh lại khăn voan cho cô, chiếc đồng hồ bạc vừa hay trượt đến cổ tay, những con số La Mã trên mặt đồng hồ và những đường thêu dây leo trên lớp lót váy cưới tạo thành một sự tương ứng kỳ diệu. Hứa Tinh Dao lắc đầu, đầu ngón tay vuốt qua một góc giấy lộ ra từ túi áo n.g.ự.c của anh – Đó là bản phác thảo mà cô đã nhét vào đêm qua, vẽ dáng vẻ nhíu mày của anh lúc mới gặp, bên cạnh viết: “Cảm ơn anh đã không đuổi em ra ngoài.”
Trước khi buổi lễ bắt đầu, Giang Thừa Vũ mang quà đến phòng trang điểm. Anh ta đưa cho Hứa Tinh Dao một chiếc hộp nhung, bên trong là một chiếc trâm cài áo được thiết kế theo hình quỹ đạo sao, những hạt bụi kim cương lấp lánh dưới ánh nắng như dải ngân hà thực sự. “Đây là anh dùng những vật liệu còn sót lại sau buổi ra mắt làm.” Anh ta cười lùi lại hai bước, “Chúc em mãi mãi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-den-vung-troi-sao-lap-lanh/5070934/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.