Hai mắt Cố Thần Hi nhìn chằm chằm cô, trong mắt như là có ngọn lửa đang bốc cháy, muốn kéo cả cô vào trong đó, để cô và anh cùng thiêu đốt.
"Em cảm thấy......" Lâm Lạc Lạc thu hồi tầm mắt, khóe miệng nở một nụ cười thật tươi, "Chơi trò trói người, thế nào?"
Thừa dịp anh đang bị lời nói của cô làm cho kinh hách còn chưa kịp phản ứng, cô lấy áo khoác mỏng của anh trên sô pha quấn vài vòng quanh tay anh, gắt gao trói lại, lại lấy thêm mấy sợi dây thừng trói chặt anh lại.
"Chơi vui không?" Cô cười tủm tỉm vỗ mặt anh.
Anh sâu kín nhìn cô: "Hóa ra em thích chơi như vậy."
"Tự anh chậm rãi chơi." Cô vẫy vẫy tay, rồi đi cắt trái cây, không trách nhiệm ném anh bị trói ở phòng khách.
Chờ cô cầm bàn trái cây thập cẩm vừa ăn vừa đi ra, trong phòng khách đã không có ai, cô sửng sốt một chút, Cố Thần Hi từ phía sau tiến lại, chỉ một tay đã bế cô lên.
"Nhanh như vậy? "Cô có chút giật mình.
"Hiện tại đến phiên em." Anh ở bên tai cô nhẹ giọng nói, một tay kia cầm dây thừng cô trói anh, ý vị thâm trường đầy mặt.
Cô không thèm để ý tiếp tục ăn trái cây, nhưng mới vừa cắn một miếng dứa, anh lại đột nhiên lại gần, trực tiếp cướp đi hơn phân nửa miếng còn ở bên ngoài: "Thật ngọt."
"Chậc......" Cô gắp một miếng khác lên, muốn nhét cho anh, "Ăn ăn ăn."
Anh không há miệng, nhưng chờ lúc cô đang định ăn miếng kia, thì anh lại nửa đường cướp đi.
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-doi-thu-mot-mat-mot-con-yeu-duong-ngot-ngao/337153/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.