Edit by Dạ Nguyệt
----------------------------
----------
Thời gian trôi càng lúc càng nhanh, rất nhanh lại tới kỳ thi tháng lần thứ ba
Tuy rằng Lâm Lạc Lạc vẫn thường xuyên trốn học, nhưng lần thi này cô lại là người đứng nhất của 11/2.
Thành tích của Lâm Kiều cũng có đề cao, nhưng dưới hào quang của Lâm Lạc Lạc, cô ta giống như một viên sao trời ảm đạm, hoàn toàn bị che giấu.
"Sao cô ta lại có thể tiến bộ nhanh như vậy được? Đến cuối cùng là làm như thế nào?" Vương Tĩnh Nhu khó có thể tin nói.
"Cô ta khẳng định là gian lận!"
Vương Tĩnh Nhu ngó trái ngó phải, thật cẩn thận nói: "Cậu nhỏ giọng một chút, bị tiểu đệ của cô ta cùng người của Cố Thần Hi nghe được là không xong đâu."
"Đây vốn dĩ chính là sự thật." Lâm Kiều vẻ mặt quật cường, lại không dám thật sự nói lớn tiếng.
"Chửi bới sau lưng người khác, nhân phẩm đáng lo." Chu Mặc Thần từ bên cạnh hai người đi qua.
Cả người Lâm Kiều run lên, che ở trước mặt Chu Mặc Thần: "Tớ không có chửi bới cậu ấy, lời tớ nói chính là sự thật."
"Cô có chứng cứ?"
"Tớ là em gái của cậu ấy, hiểu biết rất rõ, nếu không phải gian lận, chị ấy tuyệt đối không thể thi được điểm cao như vậy." Lâm Kiều biện giải.
"Đó chính là không có chứng cứ, chính là bôi nhọ." Chu Mặc Thần lạnh lùng nói, ấn tượng với cô ta đã giảm đến mức thấp nhất, lúc trước cậu ta còn tưởng rằng cô ta khá tốt, nhưng hiện tại xem ra là sai lầm.
Lâm Lạc Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-doi-thu-mot-mat-mot-con-yeu-duong-ngot-ngao/278195/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.