Trên đường trở về vừa vặn thấy Hà Vĩnh, nghĩa địa gần sau núi, những người còn lại đều đang đi tìm, hắn mang theo hai người tính vào thôn xem có manh mói bỏ sót nào không.
Thấy hai người, hắn hỏi: "Các cậu ở trong thôn tìm à? Không tìm được gì sao?"
Hai người tiến lên, Tần Thán nói ra phát hiện của bọn họ.
"Cậu nói, lão nhân kia có thể hỏi chuyện lần nữa, các cậu lại hỏi tới hai lần?" Được đáp án khẳng định, sắc mặt của hắn có chút không tốt. Chính mình là một tay già đời cấp 6, cư nhiên lại không nghĩ đến chuyện có thể hỏi nhiều lần, thật sự có chút mất mặt.
Hà Vĩnh nghĩ nghĩ, "Là tôi không suy xét chu đáo, bảo mọi người trở về thương lượng một chút." Nói trở về nơi nghĩ ngơi bắn tỉa đạn tín hiệu.
"Phát hiện tình huống không nói, tự tiện hành động, còn dùng hết số lần để hỏi, các người có biết tự giác là thế nào không?" Nam mang kính cấp 1 trong đội bất mãn nói, nhìn qua rất không hài lòng với hành vi của hai người.
Lâu Phiền cũng mặt đầy châm chọc mà nói: "Mạng mình tự mình gánh, bắt cóc đạo đức cũng không phải thói quen tốt gì, chúng tôi cũng không nợ mấy người cái gì. Phát hiện vấn đề cùng các người thương lượng cũng sai sao? Nói này, ai biết được ý tưởng của tôi là đúng, nếu lúc ấy tôi nói ra các người sẽ tin tưởng một người mới như tôi à? Ai lại biết còn có số lần hạn chế, tôi cũng không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-doat-dao-cu-cua-npc/2655257/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.