Túc Nguyệt Anh lặng yên ngồi trong tẩm phòng, đôi mắt vô hồn nhìn vào khoảng không.
Bộ cung trang này tuy lộng lẫy, nhưng nó không thể che đi được dáng vẻ tiều tụy trên gương mặt nàng, trên thân thể nàng.
Nàng không rõ sao mình về được Đào Nguyên cung, hình như là Thanh Mai, Thanh Mai đã gọi nàng thức giấc. Liệu đó là cơn ác mộng, hay là hiện thực?
Trong vô thức, nàng chạm vào chuỗi ngọc quý đang đeo, tình cờ nhói đau một cái, đó là vết bầm tím rướm chút sắc hồng đậm. Mọi chuyện là thật, không phải là mơ.
Lúc này đã là giữa trưa, thời tiết oi bức cực kì. Thanh Mai khẽ gọi nàng:
- Lương phi nương nương, bên ngoài có Nhã Diệu nghi cầu kiến người.
- Nhã Diệu nghi?
- Là con gái của Tổng đốc đại nhân - Đề Hân Nhã.
Túc Nguyệt Anh không đáp, nàng chỉ gật đầu, hậu cung này ngoại trừ Mục Hỗn Châu, nàng chưa từng gặp qua ai.
Thanh Mai trông thấy nàng như vậy, e dè hỏi lại:
- Vậy...có cho Nhã Diệu nghi vào không ạ?
- Ừ.
Thanh Mai khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhanh nhảu chạy ra ngoài kêu thái giám mời Nhã Diệu nghi, bên này lại sai cung nữ lấy trà bánh.
- Ối chà, Đào Nguyên cung quả thật sang trọng bắt mắt. - Âm thanh chanh chua phát ra từ Đề Hân Nhã, có vẻ như khen ngợi nhưng thật ra là cố tình châm biếm Túc Nguyệt Anh xa xỉ quá mức.
Thử độc xong, cung nữ vội dâng lên điểm tâm cho Đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-phi/2616137/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.