Vẻ mặt của Bùi Thời Tứ đột nhiên thay đổi.
Anh trầm mặc chốc lát, sau đó chậm rãi nâng mí mắt lên: "...Em gọi anh là cái gì?"
Lúc này, da đầu Lê Tửu cũng vì xấu hổ mà căng cứng.
Gió biển thổi qua làn da cô, trong bầu không khí mơ hồ kèm theo tiếng sóng, gần như mọi giác quan của cô đều được khuếch đại.
Cô cắn môi, tránh không nhìn vào mắt của Bùi Thời Tứ.
Tiếp tục cắn răng đọc những dòng tiếp theo, "Mùa hè lãng mạn, gặp Marseille, ba giờ chiều, cạnh nhà thờ chính, anh có bằng lòng đi hẹn hò với em không?"
Bùi Thời Tứ: "..."
Anh im lặng rất lâu, hiểu rồi.
"Ồ ~" Sau đó anh lười biếng ngước đuôi mắt lên, thản nhiên đến mức khó phân biệt được cảm xúc của mình, "Thì ra là nhiệm vụ ~"
Cảm giác xấu hổ của Lê Tửu vẫn chưa hoàn toàn tiêu tan.
Cô nhướng mi nhìn Bùi Thời Tứ, "Vậy anh có đồng ý hay không? Nhanh lên! Hoàn thành nhiệm vụ và đi thôi!"
Nhưng Bùi Thời Tứ lười biếng nghiêng người về phía trước, "Hả? Em nói gì?"
Lê Tửu:? ? ?
Cô vẻ mặt phức tạp nhìn chằm chằm anh: "Bùi Thời Tứ, đừng nói với tôi là anh định giả vờ như không nghe thấy."
Đôi mắt hoa đào của anh lấp lánh hiện lên trên nụ cười.
Bùi Thời Tứ cầm ô cho cô, mái tóc hơi rũ xuống che đi hàng mi dài, "Anh nên nghe thấy gì vậy?"
Lê Tửu : "..."
Ahhh, con công đáng ghét này!
Tưởng Phong lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-luu-anh-de-yeu-duong-phat-duong/3461479/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.