Tròng mắt Thanh Nhã công chúa cơ hồ sắp rớt ra, thị nữ áo vàng bên cạnh cũng vô cùng kinh hãi mà nhìn Tô Doanh. Ngàn tính vạn tính, ai có thể tưởng tượng được một thiếu niên anh tuấn lại là tên đoạn tụ!
Hạ nhân trong ngoài đều lộ ra thần sắc kinh ngạc, thỉnh thoảng còn cúi đầu thì thầm to nhỏ. Ai cũng nói đích tôn của Thừa tướng ngọc thụ lâm phong, là đối tượng mà nhiều nữ tử ái mộ, ai ngờ kết quả lại là như vậy.
Thật là khiến người ta cảm thấy đáng tiếc.
Khiếp sợ qua đi, lúc này trên người Hoàn Nhan Vũ chỉ có tức giận. Hắn hất tay Từ Nhất Thịnh, trầm giọng: "Hoàng đế Tây Lương mời về trước, chuyện của Đông Việt không tiện có mặt mọi người."
Tĩnh Nhi đương nhiên biết hắn đang tức giận, chỉ là chính nàng cũng có chuyện cần phải xử lý, rốt cuộc tại sao Tô Doanh lại nói như vậy?
Bên trong ngoại trừ huynh muội Hoàn Nhan, Từ Nhất Thịnh và thị nữ áo vàng, mọi người đều lui ra. Cửa phòng đóng lại, giờ phút này Thanh Nhã đã không còn khóc, trên mặt cũng không còn vẻ giả vờ ủy khuất, nhưng đâu đó thoáng lộ ra một tia bi ai. Tính lâu như vậy, cuối cùng ông trời lại ban cho nàng trò đùa lớn như vậy!
"Gia tộc Hoàn Nhan không có kẻ không có tiền đồ như ngươi!" Hoàn Nhan Vũ lạnh lùng nhìn nàng.
Khóe miệng Thanh Nhã cong lên một nụ cười lạnh, nhưng không nói gì. Hiện tại nàng đã thất bại, hoàn toàn thất bại rồi.
"Thu dọn đồ trở về Đông Việt!"
Thị nữ áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-toan-quan-thien-ha/1316432/quyen-1-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.