Hoàn Nhan Vũ giữ chặt cánh tay người nọ, cắn răng hỏi: "Muội ấy đã cho ngươi lợi lộc gì?"
Ánh mắt người bịt mặt trở nên sắc bén, giọng nói cũng nặng nề: "Là Hoàng Thượng không nhận lời."
Cánh tay dùng sức đâm thanh chủy thủ vào sâu hơn, đột nhiên trong màn đêm có tiếng người quát lớn: "Kẻ nào?"
Hai người trong đình theo bản năng quay đầu, khoảng cách tuy hơi xa nhưng Hoàn Nhan Vũ vừa nhìn liền nhận ra Tĩnh Nhi. Hắn không khỏi sửng sốt, không tin lúc này nàng sẽ tới đây.
Thời điểm biết người trong đình không phải Tĩnh Nhi, hơn nữa cách ăn mặc lại gần giống nàng, Hoàn Nhan Vũ liền biết chính mình đã rơi vào cái bẫy của Thanh Nhã công chúa.
Người nàng muốn giết căn bản không phải hoàng đế Tây Lương, mà là hắn!
Giờ phút này thấy Tĩnh Nhi xuất hiện ở đây, Hoàn Nhan Vũ càng kinh ngạc không thôi.
Tĩnh Nhi cưỡi ngựa xông tới, không biết tại sao, trong lòng nàng đột nhiên cảm thấy bất an.
Người bịt mặt cũng giật mình, hiện tại cửa thành Dĩnh Kinh đã đóng, nơi này lại khá xa kinh thành, tại sao lại có người xuất hiện ở đây? Hơn nữa hình như còn quen Hoàn Nhan Vũ?
Người bịt mặt căng thẳng, con ngựa trước mặt đã tới gần, người bên trên nhảy xuống, lập tức duỗi tay đánh về phía này. Người bịt mặt kinh hoảng lui về sau nửa bước, hắn không nghĩ nhiều, một chưởng đẩy Hoàn Nhan Vũ xuống sườn núi cạnh mái đình.
Trái tim Tĩnh Nhi trầm xuống, nhanh chóng nhảy tới, miễn cưỡng kéo lại ống tay áo của Hoàn Nhan Vũ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-toan-quan-thien-ha/1316420/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.