Chuyện lập hậu nạp phi cứ như vậy mà bị đè xuống.
Việc này lúc truyền tới tai Thiếu Huyên, Mạnh Trường Dạ còn nói: "Thừa tướng nói với bên ngoài Hoàng Thượng còn nhỏ, việc hậu cung trì hoãn thêm một thời gian, trong triều đương nhiên không ai dám ý kiến."
Thiếu Huyên nhìn chằm chằm gốc hồng mai bên ngoài cửa sổ, cũng không nói gì.
Thấy y thở dài, Mạnh Trường Dạ vội nói: "Hoàng Thượng có thể một mình đảm đương mọi chuyện, chủ tử vì sao lại còn thở dài?"
Thiếu Huyên xoay người, nữ nhi này của y vô cùng thông tuệ, nàng nói việc này đã có tính toán, nhất định là có biện pháp. Chỉ là Nhược quán... Nàng còn mấy năm có thể chờ? Giang sơn to như vậy ném cho một nữ nhi đang tuổi nở hoa, đời này rốt cuộc vẫn là người làm phụ thân như y có lỗi với nàng.
"Chủ tử..."
Mạnh Trường Dạ lại gọi y một tiếng, thấy y cười cười, mở miệng: "Trường Dạ, ngươi lại đây."
Mạnh Trường Dạ tiến lên, Thiếu Huyên liền nói nhỏ vào tai hắn mấy câu. Đôi mắt Mạnh Trường Dạ bất giác căng lớn, hắn bỗng dưng lui nửa bước: "Chủ tử ngài..."
Thiếu Huyên chỉ vung tay, thong dong nói: "Đi đi."
Mấy ngày nay y đã suy nghĩ rất nhiều, cũng sớm đã hạ chủ ý.
...................
Đàn hương tốt nhất lượn lờ từ lư hương bay ra, lúc Mạnh Ninh đi vào, vừa lúc thấy một cung nhân từ trong Càn Thừa cung đi ra. Tĩnh Nhi ngước mắt nhìn nàng, cười nói: "Ninh Nhi, ngươi tới rồi."
Mạnh Ninh tiến lên hành lễ, lại quay đầu nhìn ra, nói: "Vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-toan-quan-thien-ha/1316404/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.