Chương này ra sớm để gửi tặng bạn Chopper57. Cảm ơn bạn đã design ảnh bìa cho bộ truyện này nhiều nhé!!
________________
Huân hương trong tẩm cung lượn lờ, tiếng hít thở của hai người vẫn đều đều như vậy.
Tô Doanh không dám nhìn thẳng thiên tử trước mặt, Tĩnh Nhi càng thêm muốn cười, mở miệng: "Chức quan của Trạng nguyên trẫm đã nghĩ kỹ, cho nên hôm nay mới gọi ngươi yết kiến."
"Vi thần tạ long ân Hoàng Thượng!" Tô Doanh phất bào quỳ xuống.
Tĩnh Nhi cười ra tiếng, nói: "Trẫm còn chưa nói là chức quan gì, Tô ái khanh đã thích như vậy sao?"
Bất an trong lòng mỗi lúc một tăng, Tô Doanh vẫn cúi đầu, nói: "Hoàng Thượng là quân, vi thần thề sống chết tận trung với Hoàng Thượng."
"Rất tốt." Tĩnh Nhi tỏ vẻ hài lòng, nàng liền đứng lên, đuỗi tay dìu hắn, "Tô ái khanh chi bằng đứng dậy trước đi."
Ngón tay thon dài chạm tới ống tay áo của nam tử, Tô Doanh kinh hãi, theo bản năng rụt về, một câu "Vi thần" còn chưa nói xong, cánh tay đã bị người trước mặt dùng sức giữ lấy.
Khóe miệng Tĩnh Nhi cong lên, nàng cảm nhận được hắn đang cố tình trốn tránh, chỉ là sức lực lại không bằng nàng. Nàng lúc này tựa hồ mới nhớ ra nam tử trước mặt chẳng qua chỉ là thư sinh.
Không biết tại sao, trước mắt lại hiện lên khuôn mặt của một người khác, còn cả mấy lời cuồng ngạo không biết kiềm chế kia.
Tiểu tử thúi...
A...
Tĩnh Nhi bất giác cười ra tiếng, sao đang êm đẹp lại nghĩ tới hắn chứ? Hai năm trước, hắn sớm đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-toan-quan-thien-ha/1316402/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.