Edit: Subo
Thái y vội vàng chạy tới Càn Thừa cung, chuyện này nhanh chóng lan truyền khắp hậu cung.
Trong lòng Ánh Phi có giận cũng không thể nề hà, bệ cửa sổ đỏ thắm, móng tay được sơn tỉ mỉ của nàng cắm vào trong lòng bàn tay, âm sắc lạnh băng, biểu tỷ kia của nàng thật đúng là có bản lĩnh tốt!
Toàn Cơ lại chẳng có bao nhiêu kinh ngạc, trên người Tô Phi, có quá nhiều ưu thế. Vài lần giao phong, nàng có loại cảm giác rất mãnh liệt, nữ tử kia, kỳ thật cũng không nhu nhược như mặt ngoài thể hiện.
…………
Giữa tháng tư năm Càn khánh thứ hai.
Các phiên vương rời kinh, Hoàng đế đích thân đưa tiễn.
Toàn Cơ cùng Ánh Phi xuất cung đi theo, Bạc Hề Hành chưa từng lập hậu, đây cũng xem như là vinh sủng lớn lao. Trên mặt Ánh Phi dường như lại không nhìn thấy vui sướng chút nào, nếu không phải thân thể Tô Phi mang bệnh nhẹ, sợ là cho dù thế nào cũng không tới phiên nàng.
Việc này, trong lòng nàng trước sau đều biết rõ.
Toàn Cơ an tĩnh hầu hạ một bên, ánh mắt lại nhìn xuyên qua tấm rèm châu phía trước, nhìn thẳng về phía thân ảnh minh hoàng kia trên ngự giá, tuy cách tầng tầng tiêu trướng nhưng vẫn mơ hồ nhìn thấy bóng người bên trong.
Đội ngũ thật dài, trước sau đều là Ngự lâm quân thủ vệ nghiêm ngặt, Hàn Thanh cưỡi con ngựa màu nâu vượt lên phía trên, thần sắc cảnh giác cao độ. Sau chuyện ám sát tại Hoàng lăng, thân là thống lĩnh cấm quân hoàng thành hắn mất hết mặt mũi. Loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-de-vuong-lanh-bac-mat-sung-phi/1513005/quyen-2-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.