Edit: Subo
Tần Phái cúi người nhìn thoáng qua, Tấn Huyền Vương chỉ nhắm mắt, nhỏ giọng nói: "Vậy thì nói bổn vương nghỉ ngơi."
Mạnh Trường Dạ làm như muốn nói cái gì, Tần Phái đã gật đầu đi ra ngoài.
Tương Hoàn vương thấy cửa mở, vội tiến lên nói: "Nghe nói Thất đệ đã trở lại?"
Tần Phái vừa chắp tay: "Tạ các vị Vương gia đã nhớ mong, Vương gia nhà ta mới tới Hành Quán, giờ này đang nghỉ ngơi."
Trên mặt Tương Hoàn Vương thoáng hiện nét không vui, Tần Phái lại nói: "Như vậy, lão thần kêu người dưới chuẩn bị chút rượu nhạt, cùng các vị Vương gia uống thượng mấy chén?"
......
Thanh âm bên ngoài nhỏ dần, nghĩ chắc là đều theo Tần Phái đi uống rượu. Chỉ trong chốc lát, cửa phòng lại bị người đẩy ra, tiếp theo, truyền đến thanh âm nữ tử kiều mị: "Vương gia ――"
Nghe tiếng nên nhìn lại, thấy hai nữ tử đi vào trong, vừa thấy nam tử trên giường, sắc mặt biến đổi, phía sau tiếp bước tiến lên: "Vương gia vết thương có đỡ chút nào không?"
"Vương gia, ngài hù chết thiếp rồi!"
"Ai nha, ngươi tránh ra, đừng ngã lên Vương gia!"
"Ngươi..."
Nữ tử y phục màu vàng mắt hạnh trừng thật to, mới vừa mở miệng, chỉ nghe Tấn Huyền Vương thấp giọng nói: "Liễu nhi, nhi, tốt, nhiều ngày không thấy, lại càng thêm xinh đẹp rồi."
Một câu, hai nữ tử sớm đã quên chuyện tranh giành lúc trước, vội vã triển khoe quần áo cùng trang sức của mình. Mạnh Trường Dạ cùng Sở Linh Tê vội quay mặt đi, đối với tình huống như vậy đã thấy nhiều nên không trách.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-de-vuong-lanh-bac-mat-sung-phi/1512989/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.