Edit: Subo
“Hận hắn hả?”
“Vương gia cũng vậy.”
“Nói cho bổn vương.”
“Nếu Vương gia cũng có thể nói lý do ngài hận cho nô tỳ……”
Hắn cười lạnh một tiếng, thật tốt, nói về hắn!
Toàn Cơ biết hắn sẽ không nói cho nàng biết chuyện năm đó Bạc Hề Hành soán vị, bởi vì nàng còn chưa đáng cho hắn tin tưởng như vậy. Mà nàng hận, càng không thể nói.
Đặc biệt, không thể để cho Tấn Huyền vương biết.
Nàng đương nhiên sẽ không ép hỏi hắn, xoay người rửa sạch tay, lại thay hắn lấy cái chăn, nhẹ giọng: “Đêm đã khuya, ngài nên nghỉ ngơi.”
Hắn lại không nhắm mắt, cứ vậy mà nhìn.
Lúc ở Hoàng lăng, bởi vì câu “Lập hậu”, hắn cho rằng, trong lòng nàng yêu nam nhân kia. Chỉ là giờ phút này hắn kinh ngạc, thì ra là bởi vì hận.
Vậy nên, nàng mới nói, chuyện của hắn, nàng một chữ cũng sẽ không nói ra ngoài.
“Toàn Cơ.” Đi đến chỗ bình phong, nghe được hắn ở phía sau kêu nàng. Quay đầu lại, hắn chỉ hỏi nàng, “Ngươi cũng muốn hắn chết?”
Nàng mỉm cười: “Là sống không bằng chết.”
Sống không bằng chết, không biết phải thâm cừu đại hận bao nhiêu…
Hắn cười: “Bổn vương đã hiểu. Vậy hãy dùng bản lĩnh của ngươi, làm cho bổn vương yêu ngươi.”
Cung nữ là do Bạc Hề Hành chủ động muốn đẩy cho hắn, nếu muốn làm Bạc Hề Hành không bỏ qua nàng, chỉ có một biện pháp. Chính là Tấn Huyền vương yêu nàng, như vậy Hoàng đế sẽ lưu nàng ở kinh, lấy làm con tin.
Toàn Cơ gật đầu: “Vâng, nô tỳ tuân mệnh.”
Có bản lĩnh gì, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-de-vuong-lanh-bac-mat-sung-phi/1512957/quyen-1-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.