Edit: Subo
Toàn Cơ không khỏi lắp bắp kinh hãi, ý hắn là…… A, trong lòng chua xót mà cười, nàng rốt cuộc đã mở miệng: “Hoàng thượng cho rằng nô tỳ có thể sao?”
Cho dù tính tình Tấn Huyền vương có hoang dâm, hắn cũng nên hiểu rõ, muốn một người bên cạnh Bạc Hề Hành, với hắn mà nói, có ý nghĩa gì.
Đó chính là dẫn sói vào nhà.
Nam tử trước mặt lại chắc chắn mà mở miệng: “Ngươi có thể.”
“Nô tỳ cả gan, muốn hỏi một câu vì sao.” Mí mắt rũ xuống khẽ nâng lên, nàng thẳng tắp nhìn nam tử trước mặt. Lần đầu tiên, đáy mắt nàng không có một tia sợ hãi, nàng chỉ muốn nghe một chút tính toán của hắn. Hoặc là nói, trong lòng hắn đã sớm tính kế tốt rồi.
Trong mắt Bạc Hề Hành, bỗng nhiên hiện lên một tia sáng mỏng manh, dung nhan nữ tử trước mắt, trong hoảng hốt, dường như xuất hiện bóng dáng một người khác. Hắn đưa tay, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt nàng, từ từ mở miệng: “Bởi vì ngươi rất giống một người.”
Việc này, không liên quan đến dung mạo, chỉ là một loại cảm giác. Hắn cảm giác được, hắn không tin Tấn Huyền vương không cảm giác được.
Lời hắn nói, làm tâm Toàn Cơ đột nhiên trầm xuống.
Nói nàng giống một người, nàng còn có thể ngốc đến thế nào không biết người trong miệng hắn là ai sao?
Đôi tay giấu trong tay áo sớm đã siết chặt thành quyền, lòng bàn tay nàng, sớm đã trở nên ướt át. Cái loại cảm giác này, rất khó chịu rất khó chịu.
Trên mặt, không cười, cũng không nổi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-de-vuong-lanh-bac-mat-sung-phi/1512940/quyen-1-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.