Edit: Subo
Thời điểm Bạc Hề Hành đến Tuệ Ngọc cung, Lam Nhi đang hầu hạ Huệ phi nằm xuống, bỗng nhiên nghe được bên ngoài thái giám kêu “Hoàng thượng giá lâm”, chủ tớ hai người mới vội đứng dậy đi ra nghênh giá.
Thân thiết đỡ Huệ phi lên, Bạc Hề Hành mới cười nói: “Trẫm thật không phải, không nói sớm một chút với ngươi là trẫm muốn tới.”
“Hoàng thượng……” Huệ phi hờn dỗi cười, cùng hắn vào nội thất.
Ngồi xuống, Bạc Hề Hành mới hỏi: “Hôm nay đã tuyên thái y tới thỉnh mạch chưa?”
Huệ phi gật đầu: “Tuyên rồi, chỉ dặn dò thần thiếp theo thường lệ uống thuốc, cũng không có gì khác. Khụ khụ ――” nàng nói, lại lấy tay bịt miệng ho khan vài tiếng.
Bạc Hề Hành cầm tay nữ tử, lại là chuyển hướng: “Hôm nay Tấn Huyền Vương vào cung, trẫm vội vã chút, hiện tại mới lại đây được.” Ánh mắt, dừng ở trên mặt nữ tử, dung nhan tái nhợt giờ phút này vẫn như cũ không nhìn ra được gì.
Huệ phi cười khẽ: “Hoàng thượng nên lấy chính sự làm trọng, đúng rồi.” Nàng hạ giọng, lại nói: “Hôm nay thần thiếp cùng Lam nhi đi ra ngoài tản bộ có nhìn thấy Thất Vương gia, hắn…… Trong ánh mắt hắn nhìn thần thiếp như là mang theo tức giận, thần thiếp lúc ấy có chút sợ, Hoàng thượng, Thất Vương gia trước đây hắn đã gặp thần thiếp sao?”
Chưa từng nghĩ, nàng ta lại tự mình nói ra. Hoàng đế ngẩn ra, Tấn Huyền Vương vì sao lại có thần sắc như vậy, không ai so với hắn rõ ràng hơn. Nắm tay nàng ta hơi hơi siết chặt, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-de-vuong-lanh-bac-mat-sung-phi/1512937/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.