Edit: Subo
Đồng Dần mời Thừa tướng cùng Hàn Thanh tiến vào Ngự Thư phòng, mới cẩn thận đóng cửa lại.
Hoàng đế đang phê duyệt tấu chương, hai người tiến lên hành lễ với hắn. Hắn mới ngước mắt nhìn, thấp giọng hỏi: “Việc trẫm phân phó thế nào rồi?”
Hàn Thanh tiến lên một bước: “Hồi Hoàng thượng, đều an bài tốt. Chỉ là…… Mạt tướng cho rằng, Thất Vương gia ra cung tế bái Tiên Hoàng hậu, Hoàng thượng không cần cùng đi.”
Bạc Hề Hành cười nhẹ một tiếng: “Các đời lịch đại đế vương Tây Lương đều lấy hiếu làm đầu, Tiên Hoàng hậu tuy không phải mẫu hậu trẫm nhưng bà ta rốt cuộc là trung cung của Tiên đế. Theo lý mà nói, trẫm đăng cơ, bà ta chính là Hoàng thái hậu, lý nào trẫm lại có thể bất kính?”
Năm Càn Khánh hắn đăng cơ, kỳ thật nên sắc phong Tiên hoàng hậu làm Hoàng Thái hậu, chỉ là lúc ấy bà ta lấy lý do bệnh nặng từ chối hắn. Kỳ thật trong lòng Bạc Hề Hành hiểu rõ, ngôi vị Hoàng đế của hắn như thế nào mà có, trong lòng hắn cùng Tiên hoàng hậu đều biết rõ ràng. Nếu lúc ấy bà ta tiếp nhận vị trí Thái hậu, chính là thừa nhận ngôi vị Hoàng đế của hắn sao?
Vì vậy, bà ta không muốn. Thà chết cũng không muốn.
Chẳng qua, năm đó mọi chuyện đã không thể xoay chuyển.
Mà bà ta, vì muốn giữ được nhi tử mình, đến chết luôn cùng Bạc Hề Hành diễn vở tuồng mẫu từ tử hiếu.
Cuối cùng Hàn Thanh chỉ nói: “Hoàng Thượng anh minh”.
Bạc Hề Hành đứng lên, mở miệng nhìn về phía Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-de-vuong-lanh-bac-mat-sung-phi/1512931/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.