Edit: Subo
Vừa đi ra ngoài, ở phía xa, liền nghe thấy tiếng nam tử cười khẽ.
Toàn Cơ đỡ Ánh Phi ra ngoài, hai người cúi người hành lễ với hắn, Huệ phi chỉ cười: “Ánh Phi muội muội cũng ngồi xuống uống trà cùng nhau đi, vừa rồi Hoàng Thượng đang nói vài việc thú vị đây.” Lam nhi đứng một bên dùng ánh mắt, cung nữ cơ trí, vội vã lấy cái ly khác ra rót trà vào.
Ánh Phi tiến lên ngồi xuống, ôn nhu cười: “Tần thiếp còn phải đa tạ nương nương đã cho mượn xiêm y, lò sưởi đã bỏ, rốt cuộc cũng thoải mái chút.”
Trên mặt Huệ phi cười, trong lòng lại nghi hoặc.
Mùi hương kia, nàng ta không ngửi sai, vẫn là mùi hương như cũ ở trong phòng, không nồng không nhạt. Mặc dù xen lẫn mùi huân hương trong không khí nhưng vẫn có thể phân biệt được, chỉ vì, hương vị độc đáo kia.
Hương vị này, với nàng ta mà nói, rất là…… Quen thuộc.
“Đồng nhi.” Hoàng đế than nhẹ một tiếng, ngước mắt nhìn nữ tử trước mặt. Huệ phi ngẩn ra, giờ phút này mới hồi phục lại tinh thần, hắn lo lắng hỏi: “Chỗ nào không thoải mái sao? Trẫm tuyên thái y đến xem.”
Huệ phi nhẹ lắc đầu: “Không phải, chỉ là…… Thần thiếp cảm thấy trên người Ánh Phi muội muội có mùi hương dễ ngửi, đã lâu…… Không có ngửi được.” Chén trà cầm trong tay thoáng nắm chặt, thật sự đã lâu……
Nghe nàng nói như thế, Bạc Hề Hành mới yên tâm, mỉm cười nói: “Trẫm thế mà lại quên, các ngươi là biểu tỷ muội. Ánh Phi cư nhiên trời sinh kỳ hương, trẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-de-vuong-lanh-bac-mat-sung-phi/1512921/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.