Edit: Subo
Hiện giờ Toàn Cơ sớm đã không phải Tuân Vân Tâm năm đó, Mạnh Trường Dạ tất nhiên là không biết. Chỉ tiến lên, giao ngân lượng đến trong tay chưởng quầy, nhấc hai bao dược kia rồi đi.
"Uy." Đuổi theo hắn ra cửa, nam tử trước mặt bước chân nhanh như bay, Toàn Cơ chỉ có thể chạy chậm theo sau: "Ta cũng rất cần Ngưng Hương Tề, ngươi có thể nhường cho ta một chút hay không?"
Trong không khí, truyền đến thanh âm rất nhỏ. Đầu ngón nàng tay chạm phải góc áo hắn, chỉ thấy dưới chân hắn vừa chuyển, nháy mắt lóe lên đã bên cạnh người nàng, tay che ở trước người mình: "Cô nương thỉnh tự trọng."
Nàng cũng không rảnh lo nhiều như vậy, nếu không mang đồ vật quay về, nàng liền phiền toái.
Đột nhiên nàng quỳ xuống chân hắn, nghẹn ngào mà mở miệng: "Là nương ta ốm đau trên giường, thường ngày bà ấy thích nhất túi thơm nén, ta nghĩ làm cho bà ấy một cái, chỉ là thiếu loại hương liệu đặc biệt này, nhất định phải dùng Ngưng Hương tề nơi này. Cho nên, mong ngươi nhường cho ta một chút, được không?" Nhẹ ngước đôi mắt lên, nước mắt trong suốt từ khóe mắt nàng chảy xuống, Mạnh Trường Dạ lặng yên chấn động.
Tay đang xách theo đồ vật hơi hơi nắm chặt, hiếu tâm của nàng thật cảm động, chỉ là, đồ vật này là Tần tiên sinh muốn, còn là sự tình quan......
Cắn răng, hắn bắt đầu do dự.
Toàn Cơ tiếp tục nói: "Có lẽ đời này, cũng là lần cuối cùng có thể làm vật này cho nương ta, ngươi có thể hay không......"
"Cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-de-vuong-lanh-bac-mat-sung-phi/1512917/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.