Edit: Subo
Khi hoàn hồn là lúc, nhìn thấy một thân minh hoàng trước mặt đã nâng bước, rời khỏi hành lang gấp khúc, đi về hướng con đường nhỏ.
Con đường kia nàng đã từng đi qua. Ban đầu tính tránh đi, chỉ là giờ phút này, thấy Hoàng đế đi qua, Toàn Cơ cũng không ngăn cản.
Bước chân nhẹ nhàng đi theo phía sau hắn, nàng nhẹ ngước mắt, ánh mắt hạ xuống trên ngực nam tử.
Khi đó cái ôm ấm áp, nàng sắp không nhớ nổi. Nàng thậm chí không biết cái ôm kia đến tột cùng là đã ôm bao nhiêu nữ tử.
Khóe miệng hơi hơi nhếch lên. Bây giờ nàng đã không còn đơn thuần.
Suy nghĩ, thoáng qua lại trở về. Từ lúc gặp được hắn đến bây giờ, bên cạnh hắn bên chỉ có một mình Hàn Thanh, không thấy cung nữ hay thái giám nào. Xem ra là đang giao phó việc lớn cho Hàn Thanh.
Chắc là việc của Tấn Huyền vương?
Thì ra đối với người năm đó bị hắn đoạt ngôi vị Hoàng đế, trong lòng hắn, cũng vẫn luôn cố kỵ.
Gió thổi, cỏ cây hai bên đường lay động, nam tử trước mặt trường bào bay lên theo gió, trong tiếng gió, mơ hồ còn truyền đến thanh âm chửi rủa của nữ tử.
Toàn Cơ ngước mắt, phía trước cách đó không xa, nhìn thấy Phó Thừa huy và Tiết Chiêu nghi, còn có một cung nữ khóc lóc quỳ trên mặt đất. Toàn Cơ theo bản năng liếc mắt nhìn Hoàng đế một cái, hiển nhiên hắn cũng chú ý tới.
Người bên kia vẫn chưa nhìn thấy người bên này, vẫn răn dạy cung nữ trên mặt đất như cũ. Toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dinh-huyet-de-vuong-lanh-bac-mat-sung-phi/1512912/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.