Phòng tạm giam u ám, ẩm ướt, oi bức, tràn ngập một loại không khí âm u chết chóc.
Cùng trong ngục thất, đại khái đều là các cung tì thân phận tương đương, các nàng ngay lúc đầu cũng sợ hãi không cam lòng, cố sức kêu la, rên xiết, khóc lóc đau đớn, hoặc chỉ trích lẫn nhau, nhưng trong tình cảnh như vậy nỗi tuyệt vọng rất nhanh đã khống chế bọn họ. Lại trải qua một ngày chưa được ăn uống, ngay cả mấy cung tì xảo quyệt cũng dần im lặng.
Trong thâm cung này, tai họa khủng khiếp nhất chính là bị liên lụy, mạng người chẳng qua là con kiến. Chỉ sợ ngay cả người vụng về nhất cũng hiểu được, một khi đã đến nơi này, tám chín phần mười chờ đợi chỉ là một cái kết thúc mà thôi. Ngẫm lại còn có chuyện gì so với chuyện này tuyệt vọng hơn?
Thời gian ở đây chẳng qua mới được một ngày rưỡi, đã có người bởi vì không chịu được hình phạt thống khổ mà cắn lưỡi tự sát. Lúc sau, lại càng có nhiều người bị chết, thình lình xảy ra, thi thể lạnh như băng tiêu diệt dần nỗi khát vọng sẽ may mắn thoát được, còn sót lại trong lòng mỗi người.
Ta đồng ý là nhóm cuối cùng bị thẩm vấn. Lúc ấy, ta đã đói đến hai mắt đều nổ đom đóm, đứng cũng đứng không vững. Bị hai thái giám kéo đi giống như kéo một con chó chết mang ta tới hình phòng ( 1). Chỗ đó đang xử lý một khối tay chân biến dạng đã bị kẹp khỏi thi thể. Trường hợp đó đã hoàn toàn thức tỉnh chỗ sâu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dien/254289/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.