Gió thu se lạnh, tiếng nhạn trong trẻo, là thời điểm của mùa săn bắn mỗi năm. Các đại thần đã đến sớm hai ngày, dựng lều trại tại chân núi Lâm Uyển của Hoàng gia, chờ đợi Đế vương thánh giá.
Loan giá màu hoàng kim như bọc một lớp vải lấp lánh dưới ánh nắng ôn hòa của tiết thu, phát ra tia sáng lộng lẫy. Đại thần cùng các mệnh phụ phu nhân vội đứng hai bên đường, quỳ xuống cung nghênh.
Bây giờ Chu Vũ Đế đã ba mươi chín tuổi, khuôn mặt tuấn mỹ đã hằn dấu vết của năm tháng, nhưng khí chất khiến cho người ta sợ hãi lại tăng thêm sức hấp dẫn, đôi mắt ưng sâu thẳm khó dò, chỉ vừa nhìn thoáng da đầu đã run lên. Hắn nắm tay Hoàng hậu, hai người sóng bước xuống ngự giá, để chúng thần cùng mệnh phụ quỳ lạy.
Chín năm trôi qua, Mạnh Tang Du đã gần ba mươi, dung nhan không hề thay đổi, chỉ có đường nét trên khuôn mặt ngày càng mặn mà, dáng người càng thêm thướt tha.
Chu Vũ Đế phất tay áo cho tất cả đứng dậy, đang muốn lên tiếng để họ tự đi đã nghe thấy một âm thanh trong khiết của trẻ con vang lên từ đội ngũ phía sau, “Phụ hoàng nhìn này! Ý nhi đang cưỡi ngựa!”
Chúng thần ngẩng đầu nhìn, Cửu Hoàng tử Cổ Hoàn Tranh đang cưỡi ngựa đến, trong lòng ôm Thập Nhất Công chúa Cổ Đoan Ý, bên cạnh là Thập Hoàng tử Cổ Thần Duệ. Những Hoàng tử khác do sức khỏe yếu ớt, không thể tham gia hội săn bắn, các Công chúa khác đã lần lượt xuất giá.
Ba người đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dau-khong-bang-nuoi-cun/1467480/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.