Chu Vũ Đế cứ ha ha cười ngu, không phát hiện được ánh mắt đánh giá quỷ dị của Mạnh Tang Du. Đợi cười đã xong, hắn mới xoa xoa cái mũi nhỏ của nàng, dịu dàng hỏi, “Sao lại tức giận, hm?”
“Không gì.” Mạnh Tang Du nghiêng đầu né bàn tay vô phép vô tắc kia, giọng nói đã có phần mất kiên nhẫn. Cho tới tận bây giờ cô không phải là con ngốc cam tâm bị người khác lợi dụng. Bây giờ cô chỉ muốn xem mình đoạt được bao nhiêu lợi ích từ người đàn ông này. Huống hồ thái độ của hắn quả thực ‘ý vị sâu xa’, khó có thể dò xét được, chi bằng thử giới hạn của hắn thêm một lần nữa xem thế nào. Chỉ cần biết đâu là giới hạn cuối, đâu là nơi hắn vẫn còn có thể tha thứ bao dung mình, sau này cô mới có thể tính toán bước tiếp theo.
“Nàng không nói trẫm cũng biết, là vì đám nữ nhân kia đúng không?” Chu Vũ Đế nâng cằm nàng lên, mạnh mẽ hôn một cái lên môi nàng, biểu cảm ngầm đắc ý. Hắn thực sự không ngờ Tang Du cũng sẽ vì hắn mà ghen. Nghĩ tới đây hắn lại muốn cười nữa.
Đôi mắt phượng đen trắng rõ ràng của Mạnh Tang Du hơi hơi nheo lại, quan sát hắn một hồi, thật sự không thể cung kính nổi. Đây coi như là một cách thử, thử xem trình độ tha thứ bao dung của hắn với cô cao đến mức nào.
Chu Vũ Đế lơ đãng, lại bắt đầu muốn cười, kề má mình cọ cọ má Tang Du, thận trọng cam đoan, “Nàng đừng giận, chỉ qua một thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dau-khong-bang-nuoi-cun/1467462/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.