Trở về Bích tiêu cung ăn qua loa vài món, rửa mặt chải đầu xong xuôi một phen, Mạnh Tang Du ôm A Bảo chui vào chiếc giường êm ái, thong thả đánh giấc ngủ trưa
Chờ đến lúc chủ tớ hai người thức dậy đã đến giờ Mùi, không lâu nữa là có thể dùng bữa tối. Đúng là khi có người bên cạnh, cảm giác mỗi ngày dài trôi qua thật nhanh.
Xỏ giày thêu, cào cào tóc, Mạnh Tang Du ôm A Bảo đến trước bàn trang điểm ngồi xuống để Bích Thủy và Ngân Thúy giúp mình sửa sang lại dung nhan. Quấn một lọn tóc đen quanh ngón tay, dùng đuôi tóc cọ cọ mũi A Bảo, thấy chú cứ hắc xì liên tục, bàn chân nho nhỏ định nhấc lên muốn túm lấy lọn tóc nhưng lúc nào cũng chậm một bước, cô bật cười khúc khích.
Chu Vũ Đế thộn mặt ra nhìn khuôn mặt cười xinh đẹp của nàng đến quên cả hành động. Vốn muốn chơi đùa cùng nàng, chỉ cần nàng vui vẻ, hắn cũng cảm thấy thỏa mãn vô cùng.
Thấy A Bảo bất động, Mạnh Tang Du lại nghĩ chú giận dỗi, ngượng ngùng cười, chủ động nhét lọn tóc vào lòng chú. A Bảo lập tức túm chặt lọn tóc, cái mũi nhỏ chun lại hít ngửi mùi hương trên đó, biểu cảm hoàn toàn chuyên chú, hoàn toàn nghiêm túc, dường như muốn khắc hương vị của chủ nhân vào tâm khảm.
Mạnh Tang Du dịu dàng cười, vỗ vỗ cái đầu bé xinh của chú, “A Bảo, em hãy nhớ kỹ mùi của chị, sau này có lúc em rời khỏi chị thì cứ lần theo mùi này mà tìm về nhé.”
Trẫm sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dau-khong-bang-nuoi-cun/1467419/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.