"Tiểu tổ tông của tôi ơi, mặt trời chiếu lên mông con rồi kìa."
Tiếng gọi thất thanh vẫn không khiến người đang nằm trên giường nhúc nhích chút nào.
"Mẫn Mẫn cục vàng của dì ơi, dậy ăn sáng đi con."
Tiếng gọi mềm dịu vẫn không làm con người kia xê dịch tí nào.
Đứng bên cạnh giường lớn, người phụ nữ trung niên không vui nhíu mày. Có ai mà nhìn thấy cảnh này. Thiên kim Diệp gia ngủ ngon đến tận trưa. Bà quyết định tung tuyệt chiêu. Cúi người thì thầm bên tai người đang ngủ.
"Cố Sở Nhiên đến kìa con."
Lúc này có thể thấy được sự rung chuyển trong chăn. Một cái xoay người, làm cho dung nhan trên gối lộ ra. Khuôn mặt người con gái trắng hồng, chân mày đen nhung không rậm. Nét mặt thanh tú, nhẹ nhàng, sóng mũi cao, tuyệt tác.
Đôi mày cô có chút nhíu lại vì mới thích nghi với ánh sáng. Đôi mắt mơ màng được mở ra, ánh nâu đến từ rừng thông lúc chiều tối.
À à có động tĩnh. Tiểu thư cũng thật là quan tâm con gái nhà người ta. Bà dì hất cằm vui vẻ tung cú chốt.
" Nghe nói, gia đình nàng đang bàn chuyện hôn sự với cậu chủ."
"Cái gì."
Người con gái ngủ nướng bật dậy mạnh mẽ. Khí thế của cô làm cho đầu tóc của cô lúc này nhìn như mấy bà cô vừa đi đánh ghen với tình nhân của chồng về. Diệp Mẫn tỉnh hết cả ngủ. Giống như vừa thoát khỏi cơn ác mộng. Mà ác mộng này vẫn còn tiếp diễn ở hiện thực. Cái quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dang-yeu-cung-de-thuong/2514975/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.