Tiếng chuông báo thức reo vang vang. Từ trong chăn đã có một bàn tay trắng trẻo thò ra ngoài tắt đi đồng hồ báo thức. Sau đó như theo quy trình đã được lập trình sẵn, lại đáp lên chiếc eo thon của người trong lòng.
Cố Sở Nhiên vẫn nhắm hai mắt, cho thời gian để não nàng thức dậy. Ngủ nướng đủ, lúc này nàng mới từ từ mở mắt. Ý thức tỉnh táo được bảy tám phần. Thấy thời gian vẫn còn khá dư dả. Nàng lại lăn vào lòng Diệp Mẫn. Liền nghe thấy tiếng cười khẽ.
"Bé lười, thức dậy rồi lại nằm xuống, không ngờ em nha Cố Sở Nhiên."
Cố Sở Nhiên nghe vậy lại càng xấu hổ hơn. A! Tật xấu lại bị chị ấy thấy rồi.
Diệp Mẫn thấy nàng xấu hổ đến như vậy cũng không trêu ghẹo nàng nữa. Cô nhẹ nhàng xoa đầu nàng, dùng tay vuốt đi những sợi tóc rũ xuống, làm rõ khuôn mặt vẫn còn mơ màng ngáy ngủ.
"Hôm nay em có thấy lo lắng không?"
Trong một đám đông, muôn hình vạn dạng loại người, không thể nghi ngờ, Cố Sở Nhiên sẽ là người toả sáng nhất. Không chỉ vì bề ngoài của nàng, mà còn vì khí chất và thái độ nghiêm túc. Diệp Mẫn đoán là, nàng sẽ không có lo lắng.
"Dạ có."
Sáng nay sẽ bắt đầu ghi hình 《Idol nhất sủng trong tim tôi.》, Cố Sở Nhiên giọng nói rất ủ rũ. Lo lắng hiển nhiên sẽ có, bởi vì nàng không có nhiều tự tin. Có lẽ những tháng ngày vừa qua cuộc sống nàng quá khép kín.
"Lo lắng là đúng rồi, ha, bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-dang-yeu-cung-de-thuong/2514967/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.