“Xú tiểu tử, ngươi cũng dám đánh ta?!”Hắc Nặc Lỗ Tư khó có thể tin mình bị móng vuốt của con trai cào bị thương, lửa giận ngút trời quát to.
“Bảo bảo, tại sao con lại đánh ba ba!”An Địch Mĩ Áo cũng sợ ngây người, không nghĩ rằng con trai cũng dám đánh trượng phu.
Đối mặt với ánh mắt vừa kinh ngạc vừa tức giận của cha mẹ. Tiểu dã thú không thèm quan tâm cũng không tỏ ra sợ hãi. Nó ngạo mạn chỉ vào phần ngực bên phải của mẫu thân sau đó lại chỉ chỉ vào mình, tỏ ý đó là của nó không cho người khác đụng vào.
Hoá ra vừa rồi Hắc Nặc Lỗ Tư trong lúc vô ý để tay chạm vào phần ngực bên kia mà con trai đang bú sữa. Điều đó làm cho tiểu dã thủ cảm thấy lãnh thổ của mình bị xâm phạm, nên nó vô cùng tức giận. Thế mới có chuyện hung hăng đánh phụ thân một cái. Tiểu dã thú tuy nhỏ nhưng đã có tính độc chiếm. Nó cho rằng bất luận kẻ nào cũng không được phép chạm vào đồ của mình, kể cả là cha của nó cũng không được phép.
“Xú tiểu tử, cái gì là của mi mà không cho ta đụng vào! Nếu không có ta thì mi có được bú sữa mẹ của mi không? Mi nên nhớ là suýt chút nữa mi đã bị ném đi bú sữa thú rồi nha! Mi đúng là đồ vong ân phụ!”Hắc Nặc Lỗ Tư bị thái độ của con trai chọc cho vô cùng tức giận.
Dã thú chưa bao giờ cảm thấy tức giận như bây giờ. Hay cho gã vì thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-da-thu-ai-ai-ai/2397679/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.