Triệu Vô Sách biết, hắn sớm muộn cũng có một ngày chết trên tay Lục Chiêu Bạch.
Từ lúc hắn còn là con rối dưới danh nghĩa Thái Tử trên tay Lục Chiêu Bạch, tùy ý y hủy hoại giang sơn Ngô Quốc;
Hắn cách phụ hoàng một cánh cửa, cùng Lục Chiêu Bạch thâu hoan bừa bãi trong Ngự Thư Phòng;
Lần đầu tiên bị đối phương nắm dục vọng đã trướng đau, nhìn người trước mặt tươi cười dụ hoặc hỏi hắn "Điện hạ có muốn thử với nô tài một lần không";
Hắn liền biết, ba chữ Lục Chiêu Bạch này, là bóng ma mà hắn cam nguyện trầm luân.
Biết rõ là lửa, nhưng vẫn muốn ôm trọn vào lòng.
Năm mười bốn tuổi, Triệu Vô Sách mộng tinh, đối tượng là Đốc Công Lục Chiêu Bạch, người bị phụ hoàng hắn đè dưới thân làm nhục.
Lại sớm hơn một chút, năm Triệu Vô Sách mười tuổi, bị hoàng muội đẩy xuống nước, lúc hắn run rẩy bò lên bờ, giữa trời tuyết lạnh giá, có người ném cho hắn một chiếc áo khoác lông chồn.
Người nọ cũng là Lục Chiêu Bạch.
Triệu Vô Sách thích Lục Chiêu Bạch rất nhiều năm, thích đến độ từ bỏ tất cả dự tính, bằng lòng làm một quân cờ trong lòng bàn tay y, tùy ý để người nọ khống chế mình và giang sơn Ngô Quốc.
Cho nên, khi bắt gặp người cha già nua trừng lớn đôi mắt vẫn đục với mình, nói không nên lời, Triệu Vô Sách biết, có lẽ hắn cũng không sống nổi.
Tiếng binh khí va chạm ngoài điện Trường Nhạc, sau đó là phản quân Đại Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chong-den-ben-cua-so-phia-tay/2948355/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.