Tiếng binh khí va chạm nhau huyên náo bên ngoài, ánh lửa đầy trời, khuấy động màn đêm đen.
Trong đại trướng lại vô cùng an tĩnh.
Triệu Vô Sách chậm rãi chà lau cho y, mãi cho đến khi trên người Lục Chiêu Bạch không còn vết máu nào, hắn mới hài lòng buông y ra.
"Xem này, không phải sạch sẽ rồi sao."
Trên giá gỗ hoàng dương có đặt một tấm gương, Lục Chiêu Bạch nương theo tầm mắt hắn nhìn ngắm bản thân mình qua gương.
Mặt gương mờ mờ, mơ hồ có thể thấy được khuôn mặt như ngọc của y.
Triệu Vô Sách quả thật đã lau sạch, bởi vì máu đều ở trên người của hắn.
Triệu Vô Sách hồn không thèm để ý, chỉ tập trung thưởng thức y, vẻ mặt đầy thỏa mãn.
"Điện hạ."
Có người cách cửa kêu hắn, Triệu Vô Sách đáp lời, liền thấy Tần Chiêu đi tới.
"Phản quân đã bị bắt toàn bộ, những kẻ quy hàng cũng kiểm đếm xong, mong điện hạ chủ trì đại cục!"
Đi theo Tần Chiêu còn có vài phó tướng, mọi người im lặng đánh giá, thấy cả người Triệu Vô Sách đều là máu.
Trên tay hắn cũng là máu tươi, mà xác của Tề Dược nằm dưới đất, không còn hơi thở.
Tất cả bọn họ đành phải chấp nhận việc Triệu Vô Sách giết Tề Dược, mà bản thân hắn cũng không có nửa điểm muốn giải thích, chỉ gật đầu: "Ta đã biết, hôm nay đa tạ chư vị giúp đỡ cho chính nghĩa. Ngoài ra những thi thể của phản quân ở đây làm phiền chư vị kéo ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chong-den-ben-cua-so-phia-tay/2948266/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.