Hoàng đế nói lời ngon tiếng ngọt, Triệu Vô Sách lại rất biết cách làm bộ làm tịch.
Hắn thoải mái thụ động nhận việc, sau đó ném hết tất cả chuyện lớn nhỏ sang cho đám quan viên, bản thân thì ôm Lục Chiêu Bạch, mỗi ngày ở trong phòng lăn lộn.
Huyền Vũ mới đầu nhìn thấy còn run sợ một hồi, về sau chuyển thành chết lặng, cuối cùng coi bản thân như người mù.
Người mù giúp Triệu Vô Sách đổi thuốc xong lập tức ra ngoài, không muốn nghe lấy nửa chữ từ miệng chủ tử nhà mình.
—— Mới ban nãy lúc bôi thuốc, Triệu Vô Sách đã la oai oái đau đau bảy tám lần, thương tích của Lục Chiêu Bạch còn nặng hơn hắn một chút, nhưng lúc này lại ngồi bên cạnh khẽ khàng vỗ về sau lưng hắn. Trông chẳng khác nào dỗ trẻ con.
Huyền Vũ mắt không thấy tim không đau, ai ngờ mới yên tĩnh đâu chưa tới mười lăm phút, đã có khách không mời mà đến phá rối.
"Tề Vương điện hạ."
Người đến chính là Nhị hoàng tử Triệu Vô Ly.
Hắn khách sáo gật đầu, tựa hồ gặp ai cũng là nụ cười hiền lành đó: "Chủ tử nhà ngươi đang nghỉ ngơi sao?"
Chủ tử nhà hắn đang bận chơi đùa với người khác, Huyền Vũ nói không nên lời, vì thế hắn chỉ duỗi thẳng sống lưng hành lễ, dẫn Triệu Vô Ly ra chính sảnh.
"Điện hạ chờ một lát, nô tài đi mời chủ tử ạ."
Chu Tước đã đi pha trà, Huyền Vũ xuống gõ cửa.
Triệu Vô Ly lại không chịu ngồi thành thật tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chong-den-ben-cua-so-phia-tay/2948238/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.