"Mua nhà."
Đối phương không mập mờ, nói thẳng.
Dư Hoan cẩn thận hỏi: "Ngài muốn xem căn nhà nào?"
"Nhà ở phố Ngự Hà Thiên."
"Á đù!"
Một từ á đù của Dư Hoan khiến tất cả mọi người sửng sốt. Trong phòng, mười mấy cặp mắt đều nhìn vào cậu, nhìn một cách kỳ lạ. Cũng không thể trách việc cậu giật mình, phố Ngự Hà Thiên là nơi nào? Là khu phố phồn hoa nhất, một căn biệt thự đáng giá cả gia tài, cậu kinh ngạc đến mức suýt nữa rớt cả cằm.
Dư Hoan chụp màn hình gửi vào nhóm, sợ bản thân sẽ làm loạn rồi mất con cá lớn.
"Đây có phải vị chủ tịch vừa được mọi người nhắc đến trong nhóm không? Hắn nói muốn xem biệt thự ở phố Ngự Hà Thiên, tôi sợ sẽ làm hỏng cuộc nói chuyện, có ai khác nhận không?"
"Á đù." Tiếng á đù thứ hai vang lên, sau đó là mười mấy từ á đù vang lên liên tiếp. Đồng nghiệp Tôn Hiên ngồi bên cạnh, xoay ghế lướt qua, kinh ngạc nhìn Dư Hoan: "Tôi không nhìn nhầm chứ?"
Dư Hoan gật đầu: "Ừm, không nhìn nhầm đâu, hắn chủ động kết bạn với tôi, còn chủ động hỏi ý kiến tôi về căn biệt thự."
Tôn Hiên vỗ đùi cậu: "Nào, nhấc đế giày của cậu lên cho tôi xem."
Dư Hoan: “?”
Tôn Hiên cười, nói một cách hài hước: "Xem hôm nay cậu dẫm phải cứt chó không."
Dư Hoan không nói nên lời, thò khuôn mặt tươi cười qua: "Chắc là người ta nhắn nhầm thôi. Hoặc hỏi đại một người trong danh sách nhân viên. Mọi chuyện còn chưa rõ, cậu kích động như vậy làm gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chong-cu-cuong-co-chap-trong-sinh/526177/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.