"Dư Hoan, giúp tôi đánh máy văn kiện này."
"Cả văn kiện của tôi nữa."
"À, cậu pha cà phê cho chị Lưu đi, chị ấy đang vội.
"Đậu, sao mấy người không tự làm!" Dư Hoan chửi thề, đứng dậy đi pha cà phê. Mấy người đồng nghiệp cười hì hì: "Không phải bởi vì cậu vẫn độc thân sao... Bọn tôi tan làm xong còn đi hẹn hò, cậu lại không cần, sao không giúp đỡ bọn tôi chút đi?"
Dư Hoan đứng trước máy pha cà phê, xù lông: "Cái lý do kiểu gì vậy... Cẩn thận khi cứ ép tôi thế này, nếu tôi tức lên, tôi sẽ đi theo mấy người làm bóng đèn đấy."
“Ha ha ha…” Mọi người cười vang.
Dư Hoan bưng cà phê, bước vào phòng làm việc chị Lưu - giám đốc kinh doanh của bọn họ. Cô đang gọi điện thoại, giọng nói ngọt ngào đến mức khiến cậu khiếp sợ.
Cậu nghĩ, cô nhất định không phải người đơn giản. Vì chị Lưu ở trước mặt bọn họ thì như sư tử Hà Đông, chỉ lúc nói chuyện với khách hàng mới dịu dàng hiền lành như vậy.
Dư Hoan đặt cà phê lên bàn rồi rời đi.
Thấy sắp đến 9 giờ, xem ra hôm nay cậu vẫn chẳng làm ăn được gì. Từ khi bắt đầu bán bất động sản, Dư Hoan chưa bán được ngôi nhà nào, sự tồn tại của cậu chỉ như bức bình phong trong đội.
Thành thật mà nói, còn không bằng đi nhặt rác. Hai xu một chai, nhặt được một túi đầy còn có khoản thu nhập cao hơn một ngày bán bất động sản của cậu.
Nhưng không còn cách nào khác, cậu muốn tự lực cánh sinh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chong-cu-cuong-co-chap-trong-sinh/526175/chuong-31-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.