Dư Hoan trả thù, không hề khách khí ấn lên tay anh, trên lưng cũng dính không ít mực đỏ. Thẩm Hà không tức giận, muốn ôm cậu, nhưng bị cậu lấy chân đẩy ra ngoài cửa.
Dư Hoan: "Trong vòng 3 ngày không được bước vào cửa nhà tôi."
Thẩm Hà: “…”
Dư Hoan đứng trong nhà, dựa vào cửa, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, lần này cậu thật sự rất giận, phải gọi là cực kỳ tức giận, nếu anh chỉ đùa, vậy cũng đùa thái quá rồi.
Thẩm Hà ở ngoài cửa sửng sốt hồi lâu, cúi đầu, nhẹ nhàng nói một câu: "Hoan Hoan, có phải một ngày nào đó cậu sẽ quên tớ không?"
Hả?
Quên cậu?
Tên hâm này đang nói gì vậy?
Cậu bỗng nhận ra có gì đó không đúng, mở cửa cho Thẩm Hà vào, nhưng khi hỏi anh, anh lại cười tủm tỉm, như chưa hề nói gì.
"Bảo bối, ngủ đi." Thẩm Hà bưng một ly sữa bò ấm tới chỗ cậu: "Uống sữa xong rồi ngủ, khi ngủ sẽ thoải mái hơn."
Dư Hoan nghe lời, uống hết.
"Ngoan lắm." Thẩm Hà hôn lên trán cậu, đang chuẩn bị đứng dậy, Dư Hoan bỗng ôm lấy cổ anh, không cho rời đi.
Khoảng cách hai người rất gần, Thẩm Hà cười, kéo khoảng cách gần thêm chút nữa, hai hàng lông mi dài như muốn đan vào nhau.
"Tiếc tớ sao?" Giọng anh khàn khàn, hơi thở nóng rực phun lên chóp mũi cậu, bầu không khí cực kỳ mờ ám.
Tim Dư Hoan đập thình thịch, Thẩm Hà hơi nhíu mày: "Hôn chút nhé?" Anh cúi đầu định hôn, cậu lại quay mặt né đi: "Cậu thật sự không giấu gì tớ chứ?"
Thẩm Hà do dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chong-cu-cuong-co-chap-trong-sinh/526171/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.