- -- vô truyện ---
Đánh một cái, đánh đến mức Dư Hoan nhảy dựng lên, ôm đầu ngó trái ngó phải.
"Ai đấy? Ai đánh tôi?"
Bốn phía không ai trả lời. Bên phải là Tưởng Hành đang tính công thức, đằng sau là Lâm Mộc Mộc đang học từ đơn trong tiếng Anh, chỉ có mỗi Thẩm Hà ngồi bên trái không làm gì.
"Có phải cậu đánh tôi không?" Dư Hoan xoa đầu hỏi anh.
Thẩm Hà không đáp lời, lạnh lùng như tảng băng trôi, người sống chớ đến gần, tới gần sẽ bị đông thành tảng băng khác. Dư Hoan nhìn Tưởng Hành, rồi lại nhìn Thẩm Hà, bị kẹp giữa hai tảng băng này, cậu thật sự rất khó chịu.
Thẩm Hà mất trí nhớ, quên mất cậu. Sau khi tan học không còn bám cậu tới quầy bán quà vặt, không kêu cậu thò tay vào túi lấy đồ để gây bất ngờ, tan học cũng chẳng thèm ở lại chờ cậu.
Đáng lẽ cậu phải thấy nhẹ nhàng vì không bị Thẩm Hà quấn lấy, một hai ngày đầu vẫn tốt, Dư Hoan rất thoải mái. Nhưng ba bốn ngày sau cậu bắt đầu cảm thấy bất an, như thiếu đi thứ gì đó, một lỗ hổng rất lớn trong tim.
Hôm nay là valentine.
Thẩm Hà rất nổi tiếng, mặt bàn và ngăn bàn nhét đầy socola với thư tình, còn được nữ sinh tặng hoa hồng.
Anh cũng không khách khí, được cái gì ăn cái đấy.
Dư Hoan nhìn mà khó chịu trong lòng.
Vì đã quen với bộ dạng ngốc nghếch hài hước của Thẩm Hà, nên cậu suýt quên, thật ra tên hâm này được nữ sinh bầu chọn là hotboy top 1 ở trường.
"Chó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chong-cu-cuong-co-chap-trong-sinh/526150/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.