- Tần nhị phu nhân, bà dám động vào một cọng tóc của vợ tôi. Viên đạn này liền ghim vào Thái Dương của bà!.....
Súng đã lên nồng....
Giọng nói băng lãnh của Quan Chấn Khiêm cùng với khẩu súng đã được lên nồng trong tay. Hết thảy đều nhắm về phía Lũy Mẫn
- Cậu Quan, cậu muốn làm gì? _ Lũy Mẫn hơi run rẩy nhìn
- Nếu bà dám động vào Cửu Cửu, tôi liền bắn chết bà
Quan Chấn Khiêm nhíu mày kiếm lại, đôi mắt sắc lạnh như chim ưng nhìn bà ta như nhìn thấy con mồi
- Cậu Quan, bây giờ là thời pháp trị. Nếu cậu dám bắn tôi, cậu cũng bị tù chung thân hoặc tử hình _ Lũy Mẫn mạnh miệng nói
Quan Chấn Khiêm nhếch môi, đưa khẩu súng đặt ngay giữa trán của bà ta. Họng súng lạnh lẽo áp lên trán của Lũy Mẫn làm bà ta giật thót tim
- Tôi bắn chết bà xong. Liền chặt xác đem cho cá ăn. Vậy thì làm sao người ta biết...?
- Cậu... Cậu...
- Tôi thế nào? _ Quan Chấn Khiêm gì mạnh họng súng lệ trán bà ta
- Tôi... Tôi....
Cửu Cửu nhìn ra được Quan Chấn Khiêm sẽ mất kiểm soát nếu như bà ta còn nói thêm nữa. Nên cô mới bước đến chỗ của anh, khoác lấy của anh rồi kéo nhẹ
- Khiêm, đừng đùa với bà ấy. Một chút nữa bà ấy lên cơn tăng xông thì mệt lắm
- Được rồi bà xã, đều nghe em
Quan Chấn Khiêm cưng chiều điểm nhẹ lên mũi của cô. Sau đó cả hai người cùng nhau về phòng để nghỉ ngơi
Dịch Lan Tuyết chỉ mỉm cười nhẹ rồi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-yeu-ba-xa-la-ban-gai-cu-cua-em-trai/728682/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.